“Em chưa nói anh, anh khẩn trương cái gì?” Tử Tang nhàn nhạt nói.
Rời đi hai năm, hắn có hoa đào đưa tới, Tử Tang tự nhiên tin tưởng Hạ Mộc, chính là có nữ nhân mơ mộng với phu quân của mình nên nàng có chút không thoải mái.
Hạ Mộc sờ đầu mình, ngây ngốc nở nụ cười, đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng nói: “Tiểu thư, sắp giữa trưa, Lý đại ca định đến uy lợn uy gà hộ chúng ta, tôi chưa nói huynh ấy không cần đến. giờ tôi đi một chuyến, đỡ cho đợi lát nữa Lý đại ca mất công chạy một lần.”
Lý đại ca này là Lý hán tử, là người khi Hạ Mộc mới trở về đi xin nước.
Tử Tang gật gật đầu.
Hạ Mộc vội vàng quay vào trong phòng cầm đồ ăn đã chuẩn bị tốt đến nhà Lý hán tử, Tử Tang tiếp tục quét dọn. Hạ Mộc đến nhà Lý hán tử, tặng lễ và tình cảm một lúc sẽ trở lại, nhất định trong nhà còn có rất nhiều việc làm kia.
Hai người sớm quên bẵng chuyện của Trương Dĩnh Nhi.
Trương Dĩnh Nhi vội vàng đi tìm vợ chồng Hạ Đại Hầu, khóc lóc kể hết ủy khuất của bản thân, “… Hạ bá, đại nương, các người cam đoan nói để ta gả cho Hạ Tam, ta mới nỗ lực biểu hiện tốt trước mặt hắn, còn đẩy rất nhiều hôn sự tốt, hiện tại nữ nhân kia đã trở lại, Hạ Tam nói căn bản không có khả năng cưới ta, các người nhất định phải giúp ta a! Không ta làm sao bây giờ.”
Vợ chồng Hạ Đại Hầu hai mặt nhìn nhau, rất xấu hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ve-dien-vien/1313833/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.