“Lúc nãy anh đi vào thế nào hãy đi ra thế đó.” Tử Tang nhàn nhạt nói.
Hạ Hồi Sinh sửng sốt, tiếp theo giận dữ nói: “Cô cũng dám đuổi tôi đi.”
“Đi ra ngoài.” Tử Tang lạnh lùng nói, trong giọng điệu có ý mệnh lệnh tuyệt đối và không thể hoài nghi.
Hạ Mộc vừa thấy vẻ mặt của Hạ Hồi Sinh, ngay lập tức biết mình đã vô tình lỡ lời, vội vàng nói sang chuyện khác, “Nhà cậu chuyển đến đâu?” Mấy ngày nay hắn cũng hỏi thăm vài lần, nghe nói cha Hạ Hồi Sinh Hạ Minh Thanh cưới vợ kế rồi chuyển đi, nghe nói là đến phụ cận Huyện Thanh Sơn buôn bán. Vốn dĩ hắn còn muốn đi hỏi thăm một chút, chỉ là chưa có thời gian rảnh.
“Trước đây cha mình không phải từng làm tiêu sư ở một tiêu cục tại Huyện Thanh Sơn sao? Tổng tiêu đầu ở đó là sư phụ của cha mình, cũng là sư công của mình. Sư công giao tiêu cục cho cha mình, sau này sư công qua đời, sư công còn có một người con gái, có cảm tình nên kết hôn với cha mình.” Hạ Hồi Sinh nói, mẫu thân hắn vì khó sinh mà qua đời. Một tay cha hắn vừa làm cha vừa làm mẹ nuôi hắn lớn lên.
“Vậy lần này trở về chúc tết, chắc là cùng chú Thanh trở về .” Hạ Mộc lại hỏi.
“Ừ, mẹ kế của mình cũng đi cùng, lần sau dẫn cậu đến gặp. Mẹ kế đối xử với mỉnh rất tốt, mình cũng thêm một em trai và một em gái, lần này cũng về theo, lần sau mình sẽ dẫn bọn nó đến chơi.” Hạ Hồi Sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ve-dien-vien/1313795/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.