Hạ Mộc xử lý xong con thỏ, lại sơ chế thêm một số nguyên liệu nấu ăn khác mới dừng lại. Hắn biết tiểu thư không ăn gì ở nhà cha mẹ mình nên lúc đi chợ, cố tình mua thêm nhiều thức ăn ngon, để bồi bổ lại cho tiểu thư.
Sau đó, hắn mới nhớ ra mình chưa quét dọn phòng bếp, mà không biết có phòng bếp hay không nữa? Nghĩ là làm, hắn đi tìm xung quanh.
Rất nhanh hắn đã tìm được phòng bếp được Tử Tang quét dọn sạch sẽ. Nhìn căn phòng, Hạ Mộc ngây ngẩn cả người, sau đó nhìn về phía Tử Tang. Ở đây không có người khác, phòng bếp không phải do hắn thì do tiểu thư dọn. Hắn có chút áy náy, không dễ để quét dọn được phòng bếp sạch như thế, hơn nữa do một thiên kim tiểu thư tự động tay. Không được, về sau hắn phải mua mấy nha hoàn về hầu hạ tiểu thư, không bao giờ nữa để tiểu thư phải động tay nữa.
Tử Tang không ngờ được, một hành động vô tâm của nàng đã khiến Hạ Mộc hạ quyết tâm lớn như vậy.
Hạ Mộc càng dụng tâm nấu ăn. Lần này Tử Tang mới được ăn thoả thích.
“Tiểu thư, ngày mai tôi đi hỏi thợ mộc trong thôn, nhìn xem nhà này có thể sửa lại được không.” Hạ Mộc nói.
“Trước hết chàng tìm người đào giếng đã.” Không có nước, làm gì cũng không tiện.
“Tiểu thư, đất này không đào được giếng đâu.” Hạ Mộc nói. Vùng đất tượng pha này nổi tiếng hoàng thổ cát đá, khô hạn cằn cỗi, chất đất rắn vô cùng.
“Tôi nói có thể là có thể.” Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ve-dien-vien/1313774/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.