“Cho nên, ân… Cậu?”
“…À.”
À… À là có ý gì a! Mục Ngạn ở trong lòng gấp đến phát điên, ngoài mặt còn phải giả bộ như trấn định.
“Nhưng tôi không thích con trai.”
“Không cho cậu thích thằng khác! Chỉ được thích tôi!”
“Cậu không phải là con trai sao?”
“…” Không hiểu phong tình! Mục Ngạn tâm trầm xuống, cánh tay đem người trong lòng ôm chặt hơn.
Giản Ninh không phát ra tiếng, một trận trầm mặc tràn ngập giữa hai bọn họ.
Cuối cùng vẫn là Mục Ngạn thiếu kiên nhẫn trước, rầu rĩ mở miệng: “Khụ, cậu đối với tôi… Là cảm giác gì?”
“…Cũng được được.”
Mục Ngạn đợi nửa ngày, lại chờ tới ba chữ này, bình tĩnh không nổi nữa, đang muốn tiến tới ép cung, mới cúi đầu xuống đã thấy hai cái lỗ tai sau tóc của Giản Ninh đỏ bừng, tim của y như bị ai chọt một cái, đột nhiên cơn giận dữ trước đó cũng xẹp lép, chỉ còn lại một cỗ ngọt ngào như mật, ở bên trong lắc lắc lư lư. Y ma xui quỷ khiến thế nào lại cúi xuống hôn lên cái tai đó, nháy mắt tim như nhảy dựng lên tựa như muốn rớt ra khỏi lồng ngực.
“Buông ra!”
“Không buông.” Mục Ngạn hai tay gắt gao bám lấy, đem Giản Ninh ấn vào trong lòng ngực, nhìn thấy Giản Ninh đang trừng mắt mình, còn cười ngu ngơ, “Em không nói gì anh coi như em ngầm thừa nhận.”
Giản Ninh không biết tên này lại quấn người như thế, ảo não thở dài: “Cậu tại sao lại thích tôi?”
Rõ là Mục Ngạn trắng trợn nói trước, nghe thấy Giản Ninh hỏi vậy lại không biết tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tuc/1849875/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.