Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
Mục Ngạn nhìn thấy vẻ mặt của Giản Ninh, cảm thấy hôm nay cậu ta có cái gì đó không giống như ngày thường, còn có ánh mắt của Giản Ninh nhìn về phía y đều mang theo xăm soi cùng tìm tòi, mà chính y cũng không hiểu sao lại có chút chờ mong.
Mục Ngạn sờ sờ mũi, lấy điểm tâm ra: “Cho cậu, với cả bên trong cũng có một phần cho đồng nghiệp của cậu nữa, tránh để cô ta lại giành ăn của cậu.”
Giản Ninh ngón tay giật giật, không nhận lấy. Cậu không phải thật sự ngốc, sẽ tin tưởng chuyện mỗi lần Mục Ngạn đều vô tình tóm đúng giờ đi làm của cậu, còn vừa vặn mang theo phần điểm tâm “Người khác cho” đưa cậu, hết thảy quá trùng hợp, cũng sẽ không tin Mục Ngạn chạy đi chạy lại một hai giờ chỉ vì mua một chút cơm trưa. Cậu nguyện ý để Mục Ngạn hận cậu, mắng cậu, cũng không muốn y đối tốt với cậu dù chỉ một chút, đối với một người bố thí sự ôn nhu, là một chuyện rất tàn nhẫn.
“… Tôi không cần.”
Mục Ngạn nghe vậy sửng sốt, lập tức mặt lạnh xuống: “Tôi đây là hỏi ý kiến của cậu à?”
Giản Ninh bắt chính mình nhìn y: “Cậu vì cái gì lại tới chỗ này ăn cơm, không phải công ty của cậu cách chỗ này nửa tiếng đi xe sao.”
Mục Ngạn ngẩng đầu gắt gao nhìn chằm chằm cậu, trong ánh mắt cực kỳ tức giận: “Cậu có ý gì, tôi đến chỗ nào mua cơm cậu cũng quản?”
Giản Ninh nhắm mắt, hít sâu một hơi nói: “Mục Ngạn, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tuc/100446/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.