Từ sau tiết Thanh Minh tới nay, Lục Hòa đã nhiều lần tới trạm dịch, nhưng mấy lần cũng đều ra về trong thất vọng. Cho tới tận hôm nay, lúc này nàng nắm chặt một phong thư trong tay, vui mừng hiện lên cả trên khuôn mặt, hẳn là lo lắng bất an về chuyện của mấy ngày trước đều đã bị tống tiễn ra khỏi đầu cả rồi.
Kìm nén vui mừng, bước chân Lục Hoà tăng tốc đi vào trong, rèm cửa bốn phía đều đã đóng, ánh sáng từ ngọn đèn dầu trên bàn tỏa ra khắp gian phòng. Lúc này mới an vị ngồi xuống, mở phong thư.
Ánh mắt dõi theo từng chữ dòng, đọc chậm rãi như thể muốn khắc từng chữ vào đáy lòng, ghi nhớ hết những lời trên trang giấy.
Một hồi lâu sau cũng chưa thấy nàng gập bức thư lại, cho dù trên tờ giấy màu vàng nhạt chỉ có vài câu ngắn gọn: Ta ở Vân Châu vẫn mạnh khỏe, mọi sự đều ổn cả, chớ có lo lắng. Con phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, chuyện gì cũng phải cẩn trọng một chút. Đề tên – Sư, Mộng Bạch.
Nhanh chóng mài mực, nhưng tới khi cầm bút lại khó lòng viết xuống hết những tâm sự và nhớ mong suốt mấy tháng qua. Cho tới khi ngọn đèn sắp cạn dầu, lúc này năm trang giấy đều đã kín chữ. Nàng chần chừ một lát, lại nghĩ tới sư phụ không đọc được nhiều, chắc hẳn sẽ phải nhờ người khác đọc, mà những chuyện nàng nói trong thư nếu để người ngoài biết được cũng là vô cùng bất tiện. Cho nên cuối cùng lại bớt lại hai trang cuối, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tu-dao/233997/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.