Về đến nhà.
Tôi hít sâu một hơi, mở cửa.
Hành lang vẫn tối om mờ mịt, nhưng nhờ ánh đèn mờ mờ bên ngoài vẫn có thể nhìn thấy cảnh bên trong.
Tôi không bật đèn, tay phải vịn tường đi từ từ vào trong. Tường này đã nhiều năm tuổi rồi, có lẽ đã từng được tu sửa, có một chỗ sờ không giống những chỗ khác.
Tay tôi ma sát với mặt tường phát ra âm thanh sàn sạt hơi nhỏ, tôi như một con mèo nhẹ nhàng đi tới hành lang. Tôi không muốn gây tiếng động làm phiền em, nhưng tôi muốn gặp em. Tiếng sàn sạt mà tôi tạo ra coi như tiếng chuông để em biết, tôi sợ em thấy tôi phiền, thế nên tôi cố gắng đi không một tiếng động.
Ánh đèn bên ngoài xuyên qua khung cửa sổ trong nhà vệ sinh chiếc lên má tôi. Tôi nghiêng đầu, nhìn khung tranh có con mèo đeo vòng cổ, trên lớp kính có một nửa gương mặt mờ của tôi...
Em nói, trong căn nhà này, nơi nào có tôi cũng sẽ có em.
Hừ, tôi đợi cả tiếng rồi, chắc chắn lời này của em không đáng tin cho lắm.
Nhưng không vì thế mà tôi cho rằng em là kẻ lừa đảo, dù sao em cũng có gương mặt rất rất đáng yêu mà.
Tôi nghĩ một chút, đoán là quỷ không phải làm việc 24/24h – nếu việc dọa người là một công việc của quỷ (đương nhiên là tôi không hề bị em dọa sợ nhé).
Không còn nghi ngờ gì nữa, thời gian quỷ nghỉ ngơi là ban ngày, còn công việc làm vào buổi tối. Em chắc hắn là một công nhân ca đêm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-trong-guong-va-nguoi-trong-long/239268/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.