Edit: Mạn Già La
Hoắc Tử Đình tách chân người dưới thân ra, duỗi tay xuống phía dưới, quả nhiên một mảnh ướt át.
Hắn cười nhạo một tiếng: “Đĩ dâm.”
Người trên giường dường như cảm nhận được nguy hiểm, vặn vẹo người rên rỉ..
Tạ Triều nghĩ thầm: Người này giả còn khá giống ấy chứ.
Nhưng anh rất tò mò đó là ai, làm sao lại biết nửa đêm Hoắc Tử Đình sẽ đến phòng anh, lại còn chẳng có chút ngạc nhiên khi anh không ở trong phòng.
Người nọ diễn vẻ của người bị trúng xuân được vô cùng xuất sắc, nếu không phải nhìn thấy y mới vào chưa bao lâu, thì anh cũng tin là thật luôn rồi.
Hoắc Tử Đình bị ‘anh’ trêu chọc đến nóng bừng cả người, thứ bên dưới đã cứng như đá.
“Nói anh dâm thì cũng coi thường anh quá, phải là kỹ nữ mới đúng!”
Tạ Triều nghe không lọt tai, anh thề cho dù anh bị hạ dược đi nữa, cũng tuyệt đối sẽ không thể phóng đãng như thế đâu!
Trong phòng, chỉ nghe Hoắc Tử Đình gầm nhẹ một tiếng, đỡ dương v*t của mình cắm ngay vào lỗ của người đàn ông đó, một phát tận gốc.
Hai người trên giường đều phát ra một tiếng rên sung sướng, Hoắc Tử Đình đỏ mắt, đánh mạnh vào mông người nọ, tiếng thân thể va chạm quanh quẩn khắp phòng.
Hoắc Tử Đình bắt đầu đưa đẩy, giống như con trâu, động tác lớn đến mức như muốn chơi chết người trên giường, tiếng đàn ông rên rỉ vừa đau vừa sướng tiếng này còn lớn hơn tiếng kia.
Giường vì động tác mạnh bạo của hai người mà phát ra tiếng kẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-trien/653622/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.