Thấy Mai Ánh cùng ba cô đã đi khuất thì ông bà Quý mới an tâm rời đi.
Tại biệt thự Lam Quý.
Mạc Nam vừa trở về biệt thự, hôm nay trở về lại yên ắng đến lạ thường, không có nụ cười chào đón anh thường ngày.
“Mai Ánh, sao hôm nay em không ra đón tôi.”
Giọng nói của Mạc Nam chứa đầy men rượu, nhưng lại rất nhẹ nhàng, so với lúc trước thì bây giờ tốt hơn rất nhiều, một câu nói chứa đầy sự mong đợi. Những rồi cũng không có ai trả lời.
“Hôm nay tôi lại say rồi. Em không chăm sóc cho tôi nữa sao? Em bỏ mặc tôi rồi sao?”
Không thấy ai lên tiếng trả lời, Mạc Nam cũng im lặng một lúc rồi bỗng dưng lên tiếng.
“Ly hôn rồi, cong mong đợi điều gì?”
Anh nằm xuống sofa rồi từ từ chìm vào giấc ngủ mà không hay biết.
Ngày hôm sau tại Lam Quý.
Mạc Nam đang nằm ngủ trên sofa được một cái đá mông làm cho thức giấc, người mà có lá gan lớn như vậy, dám động đến anh cũng chỉ có một người dám làm đó là người mẹ vĩ đại của anh.
“Này, nhà anh thiếu giường ngủ hay sao mà nằm ở đây.”
Bà Quý gắt gỏng hỏi đứa con trai đang mơ màng tỉnh dậy của mình.
“Ngọn gió nào đưa mẹ con đến đây vậy?”
Anh mắt nhắm mắt mở ngồi dậy.
“Phải đến xem, người mới bị vợ bỏ sống như thế nào chứ.”
Bà đi xung quanh căn nhà, dò xét từng ngóc ngách, rồi quay lại nhìn con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tong-xin-dung-gap-lai/2614983/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.