Nhìn cô gái nhỏ đang đứng trước mắt mình, Mạc Nam không tự chủ được đứa đôi mắt của mình nhìn về phía cô gái, đầu anh bỗng đau nhức những kí ức ngỡ đã quên lại bỗng hiện về trước mắt, anh cố gượng cười đưa bàn tay mình về phía Mai Ánh.
“Chào cô, tôi là Mạc Nam.”
Mai Ánh liền hiểu ý của Mạc Nam đưa tay đến phía anh.
Nắm lấy đôi tay thon dài trong tay mình anh lại cảm giác quen thuộc đến lạ lùng, sau đó là những hồi ức cũ ùa về trước mắt anh, hình ảnh cô tuyệt vọng dần hiện rõ trước mắt, anh không thể tự chủ được mà nắm càng chặt tay của cô gái trước mắt.
Cô nhíu mày, nhìn xuống bàn tay bị nắm chặt của mình.
“ Chủ tịch Mạc, bây giờ ngài có thể thả tay tôi ra được chưa vậy.”
Nghe thấy giọng nói khó chịu của cô gái, anh mới biết bản thân mình đã làm đau cô liền nhanh chóng nới lỏng tay rồi nhẹ nhàng buông đôi tay Mai Ánh xuống.
“Tôi xin lỗi.”
Ánh mắt chàng trai bây giờ chứa đầy sự áy náy, nhìn chằm chằm vào bàn tay đã bị đỏ lên của Mai Ánh mà cảm thấy rất hối hận.
“Quý lão gia, tôi thật sự không hiểu ý của ngài là như thế nào... ông lại muốn người cháu dâu cũ của mình làm thư kí cho chồng cũ sao, haha, ông muốn hai đứa nó nối lại tình xưa sao..”
Những người trong phòng họp nghe Sương Tranh Phong nói vậy liền bắt đầu bàn tán, bỗng dưng từ một phòng họp tĩnh lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tong-xin-dung-gap-lai/2614942/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.