Vị thuốc đông y dày đặc xông vào mũi, ở Anh quốc, có lẽ long trảo căn tu là thực vật có hương vị gần với thuốc Đông y nhất. Cho nên... có bệnh chữa bệnh, không bệnh cường kiện thân thể, Scorpio do dự một lát, vẫn há mồm ngoan ngoãn đem ba trăm Galleon ngậm vào trong miệng —— ba trăm Galloen đó, có lẽ sáng mai rời giường mình sẽ tìm được sáu khối cơ bụng trên bụng ha! Scorpio tự trào phúng nghĩ.
"Đứng có bày ra cái vẻ mặt đó. Chính bản thân nhóc nên chuẩn bị tâm lý sẵn, hài tử ngốc." Draco chán ghét cau mũi, một lần nữa ngồi trở lại trên ghế sa lông cầm lấy sách.
Kẻ bị vạch trần ý đồ mặt không đỏ im không đập mà áp tới, miệng ngậm thảo dược, mồm miệng không rõ nói: "Ư, anh không sinh khí?"
"Nước miếng của cậu muốn phun lên sách của tôi." Draco né sang một bên, hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Scorpio lầu bầu thụt cổ về, lại nghe thấy Draco nói: "Tiếp tục quay về phá rụng toàn bộ cánh tay đi, sẽ không có long trảo căn tu cho cậu nữa đâu, đây là một mẩu cuối cùng, bị cậu lãng phí rồi."
"Em cảm thấy anh dễ bị thương hơn em nhiều, ngẫm lại, em cũng đâu phải là người cả ngày làm việc trên cao, anh mới là." Scorpio ngây ra một lúc mới phản bác, "Mang theo cái chổi nở hoa của anh nữa."
Draco đem mái đầu bạch kim sắc cao quý dời khỏi quyển sách, dùng ánh mắt 'Tôi không ngốc giống cậu' coi thường nhìn Scorpio, sau đó chậm rãi nói: "... Nó không có nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960561/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.