Chương trước
Chương sau
Cơm trưa, vị trí trên dãy bàn Slytherin vẫn không đổi.
Nhiệt độ thấp duy trì liên tục.
Buổi chiều, lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám, giáo sư Moody mất tăm mất tích, dưới sự giật dây nhiệt tình của giáo sư Black, Draco cùng Harry hăng say đánh nhau một trận —— đương nhiên, chỉ dùng đũa phép. Trừ bỏ ba lời nguyền không thể tha thứ, Draco cơ hồ trút tất cả những gì có thể nghĩ ra để "thăm hỏi" Harry, đại bộ phận các học sinh khác đều kinh ngạc vô cùng —— đến cuối cùng, cho dù thấy đũa phép Draco phóng ra chú ngữ chỉ năm bảy mới có thể học, mọi người cũng chẳng kinh ngạc. Mà Harry không cam chịu yếu thế, một đống chú ngữ tước vũ khí tuy đơn điệu nhưng lại sắc bén vô cùng, cuối cùng ngoài Draco, đám bạn học hiện có mặt vây xem không ai còn có thể an ổn cầm đũa phép của mình, trường bào lam nhung của Draco toạc ra một mảng lớn, đó là tại lúc anh tránh né một bùa chú sinh sôi Harry quăng đến mà bị.
"Xử lý tốt chuyện của bản thân mày đi, Malfoy! Nó không có nửa điểm quan hệ gì với tao hết ——Relashio (Tóe lửa!)." Harry phẫn nộ hướng Draco phóng ra tiếp một chú ngữ, cũng tránh ở sau bục giảng thoát được một chùm sáng đỏ nguy hiểm từ bên Draco phóng tới.
"Không liên quan chuyện của mày đâu, Potter." Draco vẫy đũa phép, lười biếng đáp lại, "——Reducto (tan xương nát thịt)!"
Ánh sáng màu vàng đánh trúng bục giảng Harry dùng để nấp, bục giảng tạc vỡ ra khắp nơi ——
"Hey, hơi quá đáng rồi đấy nha!" Sirius tránh thoát một cái bảng đen gỗ trực diện văng thẳng tới, nóng nảy cảnh cáo, "Chú ý là rèn luyện hàng ngày đấy, các chàng trai, đó là đồ dùng công cộng, phá hư nữa thì ta phải trừ điểm hết đấy!"
"Không có 'các' đâu, chú Sirius!" Harry thở hồng hộc nói, "Chỉ có tên điên đối diện kia kìa, hắn muốn đối con dùng lời nguyền giết chóc luôn rồi đó!"
"Aha, chú biết, Harry, cái này nên tự mình xử lý đi." Vị trợ giáo phòng chống nghệ thuật hắc ám nhanh chóng lui theo lối đi trong phòng học tới sau cái bàn, vươn đầu ra chỉ sợ thiên hạ không loạn mà gào to, "Ai bảo cháu đoạt tình nhân của một Slytherin chi! Nhìn xem năm đó con dơi đầy mỡ dính nị thì biết là có bao nhiêu đáng sợ —— Harry, trong phương diện này con và cha con đều ưu tú giống hệt nhau! Chỉ cần đào xới thật tốt, không có góc tường nào không sụp!"
Ma chú của Draco bắn trúng trần nhà, một cái đèn thủy tinh bị ném bỏ, nát thành bột mịn.
"Trời đất quỷ thần ơi, cái đó lâu đời rồi!" Sirius trừng lớn mắt, "Là đèn cổ đó! "
"Vậy thì chớ chọc giận cậu ấy nữa, thưa giáo sư!" Pansy không thể nhịn được nữa mà khom lưng dịch đến bên người Sirius, "Tôi còn muốn sống đến khi hết tiết! —— khiến bọn họ ngừng quyết đấu! —— ngay bây giờ!"
Lúc này, phía trước phòng học trống trải, Harry rốt cục không thể nhịn được nữa mà dùng một bùa "đao khảm", sự thực thì đến phần này, tình hình phát triển đã có chút nghiêm trọng —— tại Hogwarts, ma chú có tính công kích rõ ràng như thế bị cấm sử dụng đối với bạn học. Draco lui về phía sau một bước muốn mau chóng tránh ra, phần hông đập mạnh vào mép bàn thứ hai, anh bị đau mà hơi nhíu mày, tại một khắc khi bàu chú đao khảm quét qua sát gò má anh không chút do dự ngửa ra sau bất chấp tất cả đem chính mình ngã vào trong đống bàn học, tránh được chú ngữ.
Rầm rầm ——
Mấy chiếc bàn trong lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám nguyên bản được bày biện chỉnh tề nay ngã sập thành một đống loạn thất bát tao, có cái thậm chí trực tiếp đè trên người Draco.
Với tư cách là người phản ứng trước nhất, Pansy hét lên một tiếng đẩy ra Sirius vọt lên.
Harry nhìn qua cũng hoảng sợ, cậu ta ngưng công kích đứng ở tại chỗ, tựa hồ đang do dự có nên tiến lên xem xét hay không.
"Tránh ra tránh ra tránh ra hết nào —— please!" Sirius dẹp đám học sinh đang bao quanh đống bàn ghế lộn xộn, muốn kéo Draco đứng lên, nhưng Slytherin sắc mặt tái nhợt đã đẩy hắn ra, bước ra ngoài hai bước ——
"Merlin! Draco —— tay cậu chảy máu kìa!" Pansy che mặt hoảng sợ thét chói tai, cặp mắt bắt đầu nhanh chóng đỏ lên, cô nàng hung tợn quay ngoắt đầu trừng hướng Harry, "Potter! Nhìn xem mày đã làm cái gì! Sao mày dám —— "
"Kia xác thực là làm trái luật, được rồi, đừng có trừng ta, cô Parkinson, Gryffindor trừ năm điểm được chưa? ——" Sirius hữu khí vô lực nói, "Hiện tại để ta đưa cậu Malfoy đi bệnh xá."
"... Không đi."
Sau trầm mặc kéo dài thiếu gia Malfoy rốt cục cũng mở miệng nói chuyện, cặp mắt xám bạc hờ hững quét qua những người chung quanh một vòng, chậm rãi nói, "Tôi không việc gì."
"Những vụn gỗ rất có thể đã cắm vào tay cậu, chí ít hiện giờ cậu thoạt nhìn rất giống một con nhím." Sirius kiên nhẫn phi thường hiếm thấy.
"Tôi có thể xử lý tốt." Draco hơi hơi nhíu mày, "Tan học chưa?"
"... Đã muốn tan học —— nhưng mà chết tiệt, máu của cậu sắp chảy thành sông rồi —— cái tên cha đỡ đầu chết tiệt đầy mỡ dính nị của cậu sẽ vì này tạc rụng phòng làm việc của ta!" Sirius oán giận kêu lên.
Nhưng Draco không để ý tới hắn, bấy giờ, người sau đã muốn không chút do dự xoay người rời khỏi lớp học phòng chống nghệ thuật hắc ám, nhóm Slytherin cũng nao nao đi theo sau, vẻ mặt đau khổ bước ra ngoài, đương nhiên, Pansy là bị Zabini kéo ra ngoài, bởi vì cô nàng đang tính cấp cho Harry vài cái răn đe phẫn nộ.
Draco dùng tay trái mang theo túi sách của mình, tay phải vô lực rủ xuống, đi ba bước lại tích xuống vài giọt máu khiến người người ngước mắt kinh tâm.
"Chuyện rành rành xảy ra trước mắt, cậu còn do dự cái gì?"
Các học sinh năm tư khác đã sớm tách ra, hiện tại chỉ còn lại Zabini và Pansy đi theo phía sau Draco, cô nàng Slytherin trào phúng đẩy cậu chàng có làn da hơi ngăm đen bên cạnh một cái, "Đi gọi Scorpio về đây, cậu thích dùng cái lý do gì thì tùy."
"À, vậy muốn thuận tiện kêu luôn Astoria không?" Zabini giả cười.
"Não của cậu bị cự quái giẫm thành bùn nhão rồi hả?" Pansy không khách khí chống nạnh, "Đừng làm chuyện dư thừa, Blaise, nếu không tớ sẽ đem cậu nhét vào lò nướng của gia tinh!"
Zabini nhún nhún vai, giơ tay đầu hàng: "Được rồi được rồi, tớ đi gọi em ấy —— coi kĩ Draco, Pansy, trước khi tất cả khôi phục vẻ bình yên, làm cho cậu ta ngoan ngoãn nán lại ở phòng sinh hoạt chung, đừng cho tên điên này trở ra gây họa cho nhân gian."
Pansy cùng Draco trở lại phòng sinh hoạt chung Slytherin, vừa đúng là thời gian lớp thứ hai buổi chiều bắt đầu, chỗ này hiện tại không có người, im lặng an tĩnh, chỉ có lò sưởi âm tường vẫn đang cháy, vẻ ấm áp trong phòng sinh hoạt khiến người ta có chút an tâm —— đây tuyệt đối là một nơi lý tưởng để nói chuyện. Pansy ngồi xuống kế bên Draco, cẩn thận đánh giá anh, sau đó thoáng trào phúng mà nhắc nhở: "Có lẽ cậu sẽ chú ý tới, cậu không thể tiếp tục chảy máu, thiếu gia Malfoy."
Anh đã thành công đem cái gối ôm Slytherin màu lục một phát nhuộm hoàn toàn thành nâu.
"Tôi không việc gì cả, Pansy." Draco lún vào trong chiếc sô pha mềm mại, mệt mỏi nói, "Chỉ cần thanh lý hết vụn gỗ là được, đi mang một cái nhíp bạc lại đây."
"Có Merlin chứng giám!" Pansy cao giọng nói, "Tớ từ chỗ nào mà kiếm ra một cái 'nhíp bạc' mang đến!"
"Tủ trữ đồ, ô vuông thứ hai đếm ngược từ trái sang."
"Nơi đó vì cái gì sẽ có nhíp?"
"Cậu thật nhiều vấn đề."
"Còn thái độ của cậu thì thực ác liệt."
...
"Cám ơn."
"Ờ, không cần khách khí." Pansy thở phì phì đem cái nhíp mới tìm ra nhét vào trong lòng bàn tay lạnh lẽo của Draco: "Này! Chờ đó, để tớ đi tìm cho cậu ít độc dược khử trùng —— "
Nói xong, cô giẫm giày cao gót cộp cộp, hùng hổ địa sát trở về ký túc xá nữ.
Việc này dẫn đến lúc Scorpio từ cổng Slytherin tiến vào, thì chỉ nhìn thấy trong toàn bộ phòng sinh hoạt chung, có mỗi mình Draco, anh bỏ ra áo choàng đồng phục chỉ để lại áo sơmi trắng phía trong, mặt ngoài bình tĩnh ngồi trên chiếc ghế sa lông gần lò sưởi nhất, dùng cái nhíp bạc bình thường Scorpio hay dùng để chỉnh lý bùa phù tách cái gì đó trên cánh tay huyết nhục mơ hồ của mình ——
Scorpio dưới chân dừng một chút, cuối cùng vẫn bước lại ngồi xuống bên chân anh, ôn hòa hỏi: "Anh xảy ra chuyện gì?"
Đáng tiếc vương tử Slytherin chỉ hơi nâng mí mắt diện vô biểu tình nhìn cậu một cái, không hề tính trả lời lại, hiện tại, anh đang cố lấy ra một mảnh vụn gỗ thể tích tương đối, nhưng mảnh vụn ấy lại nằm ở chỗ gần nơi cùi chỏ hướng ra ngoài, cộng với cánh tay trái cử động không mấy thuận tiện, điều này làm cho tất cả mọi động tác của Draco đều trở nên khó khăn ——
Im lặng thở dài một tiếng, Scorpio đoạt cái nhíp trong tay anh: "Để tôi."
Đem cái nhíp hơ trên lửa, khi trở lại với Draco, cái nhíp nóng rực làm cho anh hơi rụt tay ra sau một chút.
"Đừng động." Scorpio than thở, "Sợ đau còn học đánh nhau cái gì chứ."
Cậu rũ mắt, nghiêm túc lấy ra những vụn gỗ như lỗ kim ——
"Cậu và Potter hôn nhau rồi?"
Tay Scorpio run lên, cả đầu nhọn cái nhíp chọc vào tay Draco.
Draco bị đau kêu lên một tiếng, giật thột tay mình lại: "Đau! Cậu bị bệnh gì vậy —— "
"Anh mới có bệnh!" Scorpio đứng phắt lên, bây giờ, Draco ngồi trên ghế sa lông không thể không hơi ngửa đầu để có thể thấy rõ vẻ mặt của cậu, thực hiển nhiên, Slytherin năm hai nhìn qua phi thường tức giận, " Tôi vì cái gì muốn hôn Potter? Hôn môi! Potter!"
"Ai biết cậu ra sao." Draco thay một cái biểu tình biếng nhác, sau đó nhích lại gần.
Scorpio co rút khóe miệng: "Anh quả thực không thể nói lý."
"Ha, đó là lời kịch chỉ có nữ nhân cãi nhau mới dùng, Grater tiên sinh."
"Được rồi, anh tên hỗn đản này."
"Cái này không sai, bất quá không phải ý gì mới mẻ." Draco chán ghét hừ một cái, không kiên nhẫn hỏi, "Cậu rốt cuộc có hôn hắn không?"
"Cái rắm!"
Draco sắc mặt chìm xuống: "Vậy là có?"
"Gặp quỷ! Tôi vì cái gì muốn hôn anh ta hả?"
"Cậu nói cậu thích hắn."
"Tôi nói khi nào?"
"Tại phòng sinh hoạt chung, tất cả mọi người đều nghe thấy."
"Lời cãi nhau cũng có thể là thật sao?! Tôi còn nói tôi nói thích anh đấy, vậy bây giờ anh có muốn tin luôn không?"
"Không cần, cám ơn —— trả lại cái nhíp lại cho tôi, tôi sắp đổ máu quá nhiều mà chết đây."
"F*ck you, Draco." =))))
"Ừ, nếu cậu có bản lĩnh đó."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.