Scorpio nhạy cảm huých đại sư huynh của cậu hỏi: "Mọi người thả cái gì ở sau núi vậy?"
Văn trầm tư rồi nhíu mày nói: "Không thể nói cho em biết, quay lại phòng trong đi."
Lúc này, Ôn Tử Ông đẩy cửa ra, bước chân dồn dập khiến ông cụ trông rất vội vã, trên lưng ông là cây kiếm mộc đào, quát lên với đồ đệ của ông: "Kêu sư thúc Nhân Liễm của con, thông tri những người khác, chúng ta đi ra sau núi." Scorpio nhìn một hồi, vừa muốn nói liền thấy ba ba của cậu cũng sắc mặt vội vàng từ trong phòng đi ra.
Ông vừa nhấc đầu, liền nói y như Văn Tín nói: "Trở về phòng trong đi, con trai."
Scorpio không vui, cậu nhướng một bên mi, lại bị đẩy một phát từ phía sau, nhìn lại, là Văn Tín, không biết khi nào thì anh ta đã treo lên khuôn mặt tươi cười vĩnh viễn ôn nhuận như ngọc xử thế không kinh: "Phía sau núi đi lấy nước thôi, trở về thành thật ở đấy."
Lúc này, phía sau núi lại một lần nữa vang lên tiếng gầm rú không tầm thường kia.
Lúc này, Scorpio đã nghe được chân chân thật thật, tuyệt đối đúng là tiếng rồng ngâm. Hai mắt cậu sáng ngời, còn chưa kịp làm ra động tác gì thì tay đã bị một đôi ấm áp mềm mại nắm lấy, ngẩng đầu vừa thấy bà Grater đang mỉm cười nhìn về phía cậu, bà ngồi xổm xuống, sờ sờ khuôn mặt của cục cưng, sủng nịch nói: "Mẹ cam đoan đến một ngày nào đó con sẽ biết đó là cái gì —— "
Scorpio muốn nói gì đó nhưng bà Grater
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960527/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.