—— "Nhìn xem kìa, Slytherin náo nhiệt đáng yêu cỡ nào."
Ron duỗi cổ nhìn đám Malfoy vội vàng hừng hực bỏ lại bữa sáng lao ra lễ đường, cậu ta vui sướng khi người gặp họa mà trở về chỗ cũ vừa nhìn một mảnh hỗn loạn trên bàn bên kia đại sảnh đường.
Không có được sự đồng tình của Harry như dự đoán, Ron nghi hoặc mà xoay đầu lại: "... Sao vậy bồ tèo —— ủa, thư của ai thế?"
"Hagrid." Harry buông bức thư cậu đã nhìn tới nhìn lui ba lượt, lúc này cậu mới phát hiện giọng của mình có vẻ hơi thô ráp. Đẩy miếng bánh mì nướng chỉ mới ăn được một nửa, cậu hiện tại đã không còn cảm thấy đói bụng nữa. Harry lại đem tờ giấy ném đến trước mặt Ron, "Cậu tự xem đi."
Ron hoang mang nhướng mày, cậu mở tờ giấy ra, hắng giọng một cái rồi lớn tiếng đọc: "—— Harry thân mến... Ách, Hermione, còn có Ron —— chúng ta thua kiện —— bác chuẩn bị mang nó trở về Hogwarts —— từ từ! Cái gì! Nó? —— ai? —— Buckbeak? Thua kiện??!!" Ron không thể tin mà trừng to mắt, điều này làm cho tàn nhang trên mặt cậu ta theo đó mà phóng đại hết cỡ, bây giờ cậu ta đã hoàn toàn không còn khoái trá như trước nữa, cậu run rẩy nâng giọng, "Không có khả năng! Bọn họ sao có thể xử quyết nó?"
Harry không trả lời vấn đề của Ron.
Bởi vì hiện tại cậu cảm thấy dạ dày chính mình đã rơi xuống đất —— nhìn xem Hagrid đã nói gì? "Bác sẽ không quên sự giúp đỡ của các cháu." —— nhưng mà kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960516/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.