Scorpio cùng Harry trừng mắt nhìn nhau, tựa như muốn nhai nuốt đối phương đến một mảnh xương cũng không còn. Nói thật thì Scorpio cũng không chờ mong câu nói cảm ơn từ Potter, cậu không thèm để ý bởi vì nó còn chả đổi được nửa đồng Galleon vàng —— trên thực tế bản thân cậu cũng đang hận mình nhất thời nói mà không suy nghĩ (口不择言 – Khẩu bất trạch ngôn),hiện tại, cậu xấu hổ muốn chết đây này.
Hagrid đã ngưng khóc rồi, ông lau lau khóe mắt, ấp a ấp úng nói: "Đúng vậy, Harry, Grater là một cậu bé không tồi, cho dù cậu ấy là Slytherin, bác cũng phải thừa nhận như vậy."
"Cám ơn, giáo sư Hagrid. Dẫu thế tôi vẫn cho rằng đại bộ phận Slytherin đều rất không tồi." Scorpio giương lên một tia giả cười.
Hagrid cố không để ý mà phẩy bàn tay to như cái quạt, dời tầm mắt chột dạ nhìn khắp nơi. Ông than thở, "Cậu không cần phải cám ơn đâu, dù gì thì cậu cũng đã cứu mạng tôi... từ con rắn biển dâm đãng kia."
Hermione đá một cước lên Harry sau vạt áo choàng, "Ui!" Harry hấp tấp rụt lại, trừng Hermione, người sau cao ngạo mà hất cằm, lặng lẽ ra hiệu cho Harry có thể bắt đầu hành động.
"Được rồi, được rồi." Harry không tình nguyện nhìn về phía Scorpio, cậu gãi gãi đầu, mệt mỏi nói, "Xin lỗi, Grater, tôi không nên không biết phải trái mà chỉ trích cậu —— tôi muốn nói...hôm nay tôi có chút kích động qua mức, tôi vừa rời khỏi đại sảnh... Cậu cũng biết —— liền thấy Hagrid đang khóc, mà cậu lại đứng trước mặt bác ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960507/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.