Trong đại sảnh này cảnh sắc dục tục tĩu chói lói đến nỗi khiến người ta mở mắt không ra. Nhị Vương tử đây là muốn bày một chầu đại hội khoe mẽ, thết tiệc chiêu đãi một đám thủ hạ, từng kẻ đều nâng ly chúc tụng, trong ngực ôm những là nữ nữ nam nam.
Mà này cái đám *đũyđực* kia liệu có thể mặc thêm giùm chút được không?
Chỉ thấy nguyên bầy giai non gầy ngẳng như gà giống hệt cái tay Tây Lộ lúc trước, háng bọc túi vải lùm lùm chật căng còn điểm miếng lụa tí tẹo mỏng dính lên trên, bộ mặt được cạo láng coóng lại thoa thêm chút phấn trắng, bộ ngực phẳng lì còn trơ trẽn cọ sát lên thân thể đàn ông cao to thô kệch.
Điều khiến Lục ca nghẹn lửa nhất chính là, hiện tại bản thân gã cũng bị bắt thay vào bộ hóa trang kệch cỡm nọ. Người mặc quần đùi rộng rãi quen rồi, đi được vài bước gã đã cảm thấy chất liệu vải kia mài vào hòn trứng phát ngứa cả lên. Lục ca dứt khoát dạng chân như tuyển thủ bộ môn đô vật, khuỳnh khoàng bước vào đại sảnh.
Đúng trong giây lát Lục Vĩnh Hạo xuất hiện tại đại sảnh kia, toàn cảnh lặng ngắt như tờ. Mấy gã đực rựa cao to lực lưỡng dị thường giống thằng Nhị Vương tử nọ đồng loạt đưa ánh mắt thèm thuồng chiếu thẳng vào Lục ca.
Một khắc này Lục Vĩnh Hạo thấm thía sâu sắc rằng, làm tuyệt sắc mỹ nữ kỳ thực nào khác gì làm đại ca, đều là vai diễn cần khí chất trấn định dẫu có gió táp sóng gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tinh-trai/2012682/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.