Từ Bân tiếp tục hỏi: “Anh giết chết ba người đó bằng cách nào? Ở đâu? Vào lúc nào? Các anh lên kế hoạch từ bao giờ? Đồng bọn của anh là những ai?”
Hàn Huân đáp: “Tất cả đều do một mình tôi thực hiện.”
“Được.” Từ Bân ngừng một lát rồi nói: “Vậy anh hãy trình bày anh đã lên kế hoạch và thực hiện hành vi phạm tội như thế nào?”
Hàn Huân ngẩng lên, lại thở dài nặng nề. Nhưng lần này anh ta không gục xuống nữa, anh ta vẫn hơi ngửa đầu, mắt nhìn chăm chăm vào một điểm nào đó trên trần nhà, đoạn anh ta chậm rãi nói: “Tôi cắt lưỡi Vương Cảnh Bình bởi vì nó không có mồm, nó không dám mở mồm vì Tư Tân, tôi chặt tay Dịch Thiếu Thanh, cắt gân chân Trương Sấm, tôi cắt cả cái thứ ấy của nó bởi vì bọn nó… bọn nó…”
Hai mắt Hàn Huân nhắm chặt, gương mặt anh ta rúm ró lại vì đau khổ. Anh ta gục đầu xuống, nước mắt cuối cùng cũng ứa ra. ngôn tình hay
Từ Bân tiếp tục hỏi dồn: “Ở đâu? Vào lúc nào? Công cụ gây án của anh là gì?”
Đột nhiên Hàn Huân im bặt, rồi thình lình anh ta bật cười như vừa tỉnh ra.
“Sao? Sao hả? Khẩu cung của tôi là không đủ à? Các người không có bằng chứng đúng không? Không có bằng chứng tại sao lại bắt tôi? Tôi biết đấy, chỉ có lời khai mà không có chứng cứ thì làm sao luận tội được. Các người muốn bẫy tôi ư, đừng có hòng!”
Hàn Huân càng lúc càng kích động, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thuong/2564380/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.