“Mang cho anh ít đồ ăn lên tầng bốn nhé Tiểu Nê Ba.”
“Với lại để ý thằng nhỏ này hộ anh, nó mà bén mảng xuống nhà thì cứ bảo mấy đứa dần cho nó một trận.” Quý Thương giơ cái tay đang bị trói cùng Đới Thanh lên, tay kia anh chỉ chỉ vào mặt thằng nhỏ.
Tiểu Nê Ba há hốc mồm, mắt tròn xoe nhìn tay hai người đang bị cột vào nhau, trong đầu cô nàng nảy ra ti tỉ câu hỏi.
Thằng nhỏ đẹp mã này là ai? Mắc gì sếp phải cột tay với nó vậy??? Tính chơi trò gì thế? Với lại… thế này thì Doãn Hạo ra rìa hay sao?
“Nhìn gì?!” Đới Thanh xị mặt nạt cô gái đang nhìn mình chằm chằm, “Thấy du côn bắt nạt dân lành mà không biết đường báo cảnh sát à?”
Tiểu Nê Ba trợn mắt với thằng nhỏ, cô nghĩ thầm quả nhiên là cảnh sát Doãn xịn hơn hẳn.
Quý Thương thì chẳng thiết đấu khẩu với Đới Thanh nữa, xét cho cùng nó cũng chỉ là một thằng bé cứng đầu, quá cảnh giác với anh mà thôi. Chưa đủ lông đủ cánh nên nó phải cố tỏ ra nguy hiểm bằng cái mẽ ngoài.
Quý Thương rảo bước thật nhanh, tiện thể giật mạnh cánh tay làm Đới Thanh lảo đảo suýt ngã.
Lên đến tầng bốn, Đới Thanh có vẻ ngoan ngoãn hơn nhiều. Quý Thương đưa quần áo là chịu thay, đưa cơm là chịu ngồi ăn. Quý Thương cũng muốn đi thay quần áo ướt ra nhưng lại sợ Đới Thanh thừa dịp chạy mất, anh đành bắt cậu ta vào ngồi trong phòng thay đồ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thuong/2564365/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.