Doãn Hạo ngồi ghế phụ, anh thắt dây an toàn xong quay sang thì thấy Quý Thương vẫn đang điều chỉnh ghế lái. Nhích tới một tí, lùi lại một tí, một tay giơ lên đo đo lượng lượng khoảng cách đến tay lái.
“Bình thường có thấy anh bị ám ảnh cưỡng chế thế đâu nhỉ.” nhìn cái mặt nhăn nhó, cáu kỉnh của Quý Thương chẳng hiểu sao Doãn Hạo lại thấy hơi đáng yêu, thế là anh ghẹo nữa, “Hôm trước em chỉnh đi có một tí thôi mà, làm gì mà anh kì cạch mãi thế. Lần nào cũng phải cho về y nguyên thế này thì bình thường anh mất thời gian với cái xe lắm à.”
Quý Thương tức mình cãi: “Từ hồi dùng xe này anh chỉ phải chỉnh đúng một lần thôi.”
Mất mấy giây Doãn Hạo mới sực hiểu ra, anh cười toe toét: “Ơ thế ra ngoài anh ra em là người đầu tiên được lái xe này à?”
Người ta bảo xe cộ là người vợ thứ hai của đàn ông, hóa ra mỗi mình mình được mó vào vợ bé của đàn anh. Sự kiện này quả là có ý nghĩa siêu phàm với Doãn Hạo.
Quý Thương vẫn không nói gì, thái độ của anh bắt đầu từ nóng nảy chuyển sang hơi bối rối. Doãn Hạo cũng không hỏi thêm nữa, thay vào đó anh quay đầu nhìn ra cửa sổ, mặt rất là hí hửng.
Thấy Đinh Cẩm Lan đang đứng trên sân thượng tầng bốn thò cổ nhìn xuống bãi xe, Doãn Hạo hạ cửa sổ xuống, thò đầu ra giơ tay vẫy vẫy với mẹ Quý Thương ở trên tầng. Rồi anh lại bảo Quý Thương: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thuong/2564346/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.