Hướng Siêu ném điện thoại di động sang một bên, chán nản ngồi phịch xuống giường rồi nặng nề bóp hai bên thái dương mình. Cặp mắt đen tối của cậu ta vẫn mù mịt như phủ sương nhưng thần kinh căng thẳng có vẻ đã được thả lỏng một chút.
Cậu ta đứng lên ra mở cửa phòng, thấy Dịch Thiếu Thanh đang đứng bên ngoài, mặt mũi đanh ác.
“Anh à, người ta gọi lại à? Chị dâu với Tiểu Tuyết thế nào rồi? Có an toàn không?” Hướng Siêu vội vàng hỏi.
Dịch Thiếu Thanh nhìn Hướng Siêu chằm chằm hồi lâu rồi lạnh lùng nói: “Mày vừa gọi điện cho ai?”
“Bạn em thôi ạ, anh ấy là người tài trợ cho hoạt động của hội sinh viên mấy hôm nay.”
Nhiều năm nay Hướng Siêu đã tập được một thói quen thành bản năng, không cần biết Dịch Thiếu Thanh hỏi cái gì, với thái độ thế nào, cậu ta đều sẽ trả lời thật ngay lập tức.
Hướng Siêu trở vào giường cầm điện thoại lên, bật màn hình cho Dịch Thiếu Thanh xem. Rồi đột nhiên cậu ta hiểu ra: “Anh đứng ngoài nghe lén em gọi điện thoại à?!”
Câu này Hướng Siêu nói khá lớn tiếng nhưng Dịch Thiếu Thanh lại thản nhiên vặc lại: “Không làm gì trái lương tâm thì sợ gì ai nghe.”
Hướng Siêu giận tím mặt: “Mẹ kiếp trái lương tâm cái gì hả? Anh nói thẳng ra xem nào, từ sáng lúc tôi về anh hết mỉa mai lại đến dò xét tôi. Dù trước nay các người vẫn cư xử với tôi không ra gì nhưng tôi hỏi anh lần này tôi làm gì để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thuong/2564315/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.