Đại hội thử lòng gan dạ vào đêm ba mươi mốt tháng bảy, Thẩm Minh vốn định không tham gia. Hắn luôn là đứa nhát gan, trước đây khi đi ra ngoài vào ban đêm đều phải có gã sai vặt đốt đèn lồng đi theo, buổi tối nhất định phải chong đèn để ngủ. Cả nhà họ có năm huynh đệ, bốn vị ca ca đều vô cùng uy mãnh, chỉ có hắn đã mười sáu tuổi rồi mà vẫn còn yếu như cọng giá đỗ, giơ đại đao lên cũng phải thở hổn hển nửa ngày.
Tập võ không thành chỉ có thể học văn. Viện sách Hoản* Giang mà Thẩm Minh từng theo học có gần trăm năm lịch sử, trước giờ đều cho ra vô số tiến sĩ, là nên tảng bồi dưỡng người xử lý công vụ quan trọng của triều đình, mùa thu mỗi năm khảo học bảy ngày, có thể lôi kéo khách điếm trong phạm vi trăm dặm chào hàng phô sinh ý đến hai trăm phần trăm.
(*Tên gọi khác của tỉnh An Huy, Trung Quốc.)
Đương nhiên đó đã là chuyện từ thật lâu trước kia. Thẩm Minh chết khi 17 tuổi, hiện giờ là một lão quỷ già 71 tuổi.
Gần đây lão quỷ Thẩm Minh hồn vía có chút lên mây. Một tháng trước hắn đến uống rượu gần nhà một Hồ tiên, sau khi nói lời tạm biệt thì nghiêng đông ngả tây ngã xuống đất co cụm lại ngủ dưới đống ô giấy dầu chồng lên nhau ở bên đường, ngủ một giấc đã đến bình minh, nghe thấy bên ngoài có người nói: “Ấy, ô nhà ai lại ném ở đây thế này?” Nói xong muốn mở cán ô ra.
Thẩm Minh kinh hãi. Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thoai/1659761/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.