Biên tập: B3 
Sương Sương nghe được lời này của Ổ Tương Đình thì thân thể không nhịn được mà run lên một cái. 
Hắn nói muốn khoá nàng ở trên giường? 
Thế thì Sương Sương nào còn dám thẳng thắn thân phận của mình nữa, nếu như Ổ Tương Đình phát hiện ra thân phận thật của nàng, chắc là sẽ thật sự giam nàng lại mất, nhưng hắn giam nàng làm gì cơ chứ? 
Sương Sương sợ tới mức không dám cử động, nhưng vừa sợ lại vừa không kìm được tức giận, Ổ Tương Đình lại dám gọi nhũ danh của nàng, ai cho hắn cái lá gan này. 
Ổ Tương Đình nói xong câu kia rồi cụng trán mình vào trán Sương Sương, mặt hắn cách Sương Sương gần đến vậy, lông mi Sương Sương khẽ run, cố gắng nặn ra một câu từ trong cổ họng. 
"Ổ thiếu gia, ngươi uống say rồi." Bởi vì căng thẳng nên giọng Sương Sương có chút lí nhí: "Để ta đi lấy canh giải rượu cho ngươi." 
Nói xong, nàng liền muốn chạy khỏi ngực đối phương, nhưng vừa mới nhổm dậy thì lại bị đối phương ấn xuống. 
Sương Sương cảm nhận được bàn tay đối phương trượt từ bả vai nàng xuống đến hông, giống như một con linh xà, những chỗ bàn tay lướt qua làm toàn bộ lông tơ trên người Sương Sương dựng đứng. 
Lúc này tinh thần nàng hoàn toàn bị kéo căng thành một đường thẳng, chẳng biết tại sao, Sương Sương cảm thấy khi Ổ Tương Đình say rượu còn kinh khủng hơn nhiều so với bình thường. 
"Canh giải rượu?" Đầu lưỡi Ổ Tương Đình phun ra ba chữ, mặc dù tướng mạo của hắn nữ tính, nhưng giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thiep-dong-thi-nuong/50106/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.