Gã nhíu mày, sau đó nghe lời bỏ đĩa vào máy tính, nhấp full screen, rồi ngồi vào cạnh tôi.
Cảnh đầu tiên là khuôn mặt kê sát của tôi, sau đó quay đầu.
Tấm gương quỷ đi, ánh trăng đẹp đẽ.
Trò chơi bắt đầu.
Ninh Phàm Kỳ cùng xem hẳn đã lập tức nhận ra đây là bản sao ghi hình từ DV đặt trong phòng tập nhảy. Gã ngạc nhiên nhìn tôi, lấy tay làm dấu hiệu đặc biệt của phòng ký túc chúng tôi, ý hỏi xem tiếp hay không. Tôi không chút do dự gật đầu.
Hình ảnh và những gì tôi xem ngày ấy giống nhau y đúc. Đến cùng một chỗ kia, tôi mặc kệ mẹ cấm không được sử dụng tay, lập tức duỗi tay phải ấn tạm dừng.
Lúc này 4 người đứng, nhìn vào gương, không có chỗ nào không ổn hay quỷ quái. Điểm kỳ quặc duy nhất, cũng chỉ có tôi đang đưa lưng về màn hình.
“Ninh Phàm Kỳ, cậu nhìn chỗ này.” Tôi duỗi ngón tay chỉ vào màn hình, “Chỗ này không phải có một cục gì màu đen đen nhỉ? Cậu nhìn thấy quen không?” Tôi chỉ đúng vào khung hình mà ngay ót tôi có thứ gì phản chiếu ánh sáng. Ngày đó xem, tôi còn chưa rõ nó là gì, nhưng bây giờ thì đã biết rồi.
So với tôi ngày càng hiểu ra, Ninh Phàm Kỳ lúc này cũng mở mắt nhìn. Dù sao gã đã “thấy” hình dạng lúc chết của tôi, cộng thêm lời nói của gã khiến tôi càng dễ dàng đem hai thứ này liên kết với nhau.
“Đây là máu đóng cục?!” Ninh Phàm Kỳ lấy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thi-doc-huong/2519922/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.