Nếu như là người bình thường thì tuyệt đối không có khả năng biến mất trong không khí.
Thế nhưng Lăng Dĩ Nhiên không phải người bình thường, mà là quỷ sai dưới địa phủ, bởi vì cấp bậc tương đối thấp cho nên chỉ phụ trách nhiệm vụ câu hồn vào ban đêm. Tuy rằng với tu vi của cậu cũng không sợ mặt trời cùng ánh nắng mặt trời, nhưng đứng dưới ánh nắng mặt trời gay gắt trong thời gian dài như hôm hay đương nhiên thân thể không thể chịu được mà té xỉu. Hơn nữa, nếu mỗi ngày đều phơi nắng thì còn có thể hồn phi phách tán. Bất quá nếu có thể thông qua được khảo hạch thăng cấp thì cấp bậc và tu vi đều sẽ được tăng lên, như vậy sẽ không còn xảy ra tình huống như hôm nay nữa.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao cậu không cho bác sĩ Phó kiểm tra, nếu như bị kiểm tra ra một “người” sống sờ sờ nhưng lại không có hô hấp hay mạch đập thì tuyệt đối sẽ dọa chết bọn họ.
“Dĩ Nhiên...” Một thanh niên mặc trường sam màu đen, trên ống tay áo, cổ áo và dưới vạt áo được thêu hai vòng hoa văn màu vàng, bay đến bên cạnh Lăng Dĩ Nhiên, cậu ta là bạn thân của Lăng Dĩ Nhiên, tên Thi Dịch, giống với Lăng Dĩ Nhiên đều là quỷ sai cấp hai, trên người cậu mặc chính là trang phục đi làm của quỷ sai.
Quỷ sai tổng cộng được chia làm năm cấp bậc, đứng đầu là Hắc Bạch Vô Thường rồi tiếp tới là quỷ sai cấp một, hai, ba, thấp nhất là quỷ sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-the-ga-toi/3484396/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.