Chiêu Hoa nằm trong xe ngựa dựa đầu lên vai Tiểu Linh vẫn đang còn khóc lóc.
Hai nam gia nhân đi thu xếp hành lý và thanh toán tiền trọ với chủ trọ.
Họ không thể ở đây, họ không thể để người bên ngoài biết tiểu thư nhà mình đã xảy ra chuyện gì.
Trời bên ngoài vẫn chưa sáng, trời chỉ mới nhó nhem còn chưa đổi màu hẳn.
Mọi người thu xếp rất nhanh, rồi quay lại xe nhanh chóng hồi phủ.
Ai nấy mặt mày thất thần không nói tiếng nào nhìn nhau như hiểu ý làm việc rất nhẹ nhàng không gây ra tiếng động.
Chiêu Hoa tiểu thư bình thường là một người rất dịu dàng luôn đối xử rất tốt với gia nhân trong nhà không ai mà không yêu mến.
Nay cô xảy ra chuyện như vậy cho dù họ có chết cũng phải bảo vệ thanh danh cho cô, cố gắng bảo vệ cô đến cùng.
Tiểu Linh cứ như vậy cứ khóc thúc thít mãi.
"Em đừng khóc nữa ta mệt lắm ".
Chiêu Hoa thì thào giọng yếu ớt vô cùng, khuôn mặt trắng hồng thường ngày hay đỏ lên vì thẹn bây giờ đã tàn phai chỉ còn một màu trắng tím tái.
" Em xin lỗi, tiểu thư người nghĩ đi sẽ về đến nhà nhanh thôi ".
Chiêu Hoa nhắm mắt nằm đó cô không ngủ được, giờ đây trong đầu cô là bao nhiêu suy nghĩ.
Cô phải đối mặt với phụ mẫu ra sao đây.
Cô phải nói với Nguyệt Sinh như thế nào đây.
Cô sẽ tiếp tục nhìn đời kiểu gì đây.
Cơ thể đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-nuong/2651858/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.