Hạ My nhìn cơ thể của nó run lên từng cơn, lòng cô có chút khó hiểu, cô biết Tiểu Linh từ nhỏ nó không phải là đứa không hiểu chuyện, làm việc gì cũng suy nghĩ cẩn thận, không hiểu sao lần này làm việc sơ xuất như vậy chỉ có thể là nó cố ý.
" Sao em làm vậy, em biết đây chỉ là tạp thảo mộc không?, ta không xứng dùng loại thảo mộc đắt tiền đó sao?".
Nghe câu nói của cô cơ thể nó càng lúc càng run lên, nó cuối gầm mặt không dám ngước lên mà nhìn nó sợ chạm phải ánh mắt của cô, chắc có lẽ cô đang rất tức giận.
" Từ khi nào mà chủ hỏi gia nhân lại im lặng như hến vậy?".Hạ My cố ý gằn giọng.
" Em.... tiểu thư người tha cho em.... em biết lỗi rồi... là em sơ xót người thương em đừng nói với thiếu gia ".
Nó chụp lấy cánh tay của Hạ My cố gắng van nài, xin cho được dấu diếm chuyện này.
" Nói đi, lý do tại sao em lại làm vậy?".
" Em.... em chỉ là nhầm lẫn.... người tha cho em ".
" Nói dối, em ở bên cạnh Chiêu Hoa bao nhiêu năm như vậy, cô ấy hay dùng thảo linh lăng không lẽ em không nhận ra ".
Câu nói của Hạ My càng xác nhận cho Tiểu Linh thấy rằng cô ấy biết Chiêu Hoa hay tắm với thảo linh lăng.
Tiểu Linh im lặng không trả lời, càng nghĩ càng ghét người trước mặt, càng giận thiếu gia tại sao lại mang người phụ nữ lòng dạ thâm sâu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-nuong/2651812/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.