Đêm hôm đó Chiêu Hoa nằm trên giường không tài nào ngủ được.
Cơ thể cô mệt nhừ,đau nhức đến nổi cứ xoay qua xoay lại khó mà vào giấc được.
Ấy vậy mà khi vào giấc được thì lại cứ chập chờn lúc tỉnh lúc mê.
Trong cơn mê cô nhìn thấy một cô gái đứng dưới chân mình, thân hình mảnh khảnh, nói đúng hơn là có chút ốm yếu, một thân mình y phục trắng, khuôn mặt.... khuôn mặt như thế nào Chiêu Hoa cố nhìn mãi vẫn không thể thấy được.
Ấy vậy mà trong tiềm thức của Chiêu Hoa mặc định đây chắc chắn là Ngân Linh.
Ngân Linh tự tìm đến cô, chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra.
Nguyên một ngày hôm sau Chiêu Hoa cứ như người mất hồn cứ mãi nghĩ về người đứng cuối giường cô tối hôm qua.
Rõ ràng là lúc muốn liên kết thì không liên kết được, lúc không nghĩ đến thì cô ấy lại tự tìm đến, rốt cuộc thì chuyện này là như thế nào.
Liệu cô ấy có phải là đang cần giúp đỡ gì hay không?
Làm cách nào để liên kết lại với cô ấy.
Chiêu Hoa cứ đâm chiêu mà suy nghĩ cũng quên mất thời gian trôi qua nhanh, vậy mà khi cô nhìn lại ngoài trời đã tối rồi.
Cô cứ mãi cuồn vào những dòng suy nghĩ của bản thân, hết câu hỏi này đến câu hỏi khác không biết được đâu là lối ra.
Chiêu Hoa mỏi mệt quyết định đi ngủ sớm biết đâu lại có thể trong giấc ngủ tìm ra được câu trả lời mà bản thân mong muốn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-nuong/2651717/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.