Mạng Nương đứng trên cái kén của Huyên Hoàng, cô ta không để tâm đến Chiêu Hoa đang la hét mà chỉ mãi mê ngắm nhìn máy con mồi mà mình săn được.
"Tên này, dung mạo không tệ, đã lâu lắm rồi ta mới gặp được nam nhân anh tuấn như vậy".
" Yô, còn vị cô nương này cơ thể lại thơm như vậy, hahahaha lần đi săn này ta được hời rồi".
Vừa nói cô ta vừa bò sang người Uyển Thanh, ngắm nhìn, ngửi mùi, vuốt ve tự tấm tắt khen thành quả của mình rồi bò về cái mạng nhện to ở giữa nhà mà nằm.
Mặc kệ Chiêu Hoa đang la hét cô ta chẳng hề cảm thấy phiền, đã lâu lắm rồi cô mới được nghe lại tiếng la hét thảm thương như vậy.
Chiêu Hoa giống như đang hát độc tấu cho Mạng Nương nghe, sắc mặt cô ta vô cùng thoải mái thích thú nhìn ngắm chiến lợi phẩm của mình.
Chiêu Hoa hét đến khàn cả giọng, cô chỉ còn thều thào không còn hét nổi nữa.
Cô cứ vừa hét vừa giãy cái kén càng siết chặt làm cho hô hấp của Chiêu Hoa cũng yếu ớt.
Cô không hét nữa mà quay sang nhìn Mạng Nương.
" Tại sao lại bắt chúng tôi".
Cô yếu ớt thều thào như sắp đứt hơi đến nơi.
" Haha ngươi nghĩ ở nơi hoang vắng như thế này ta sống nhờ cái gì chứ, chẳng phải bọn ngươi tự tìm đến hay sao".
" Là cô giết hết tất cả bọn chúng hay sao".
Chiêu Hoa nhìn vào máy cái đống xương bên dưới.
" Phải, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-nuong/2651704/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.