[ Tôi không đi!] Đường Dĩnh gần như không do dự hét lên!
Tôi tiếng lên trước kéo từ đó Đường Dĩnh, ra hiệu cho cô ấy bình tĩnh lại.
[ Đường Dĩnh, nhưng đây à nhiệm vụ, không đi cậu sẽ chết!]
Nhưng Đường Dũng căn bản nghe không lọt, cô ấy xoay người lại và chỉ tay về phía Vương Bằng: [ Nhưng Quỷ sẽ nói dối! Ai biết được nhiệm vụ này là thật hay giả!]
[ Dù sao đi nữa, quy tắc nói rồi không được ra khỏi phòng tự học!]
[ Nhưng nếu cậu không hoàn thành nhiệm vụ, lập tức sẽ chết!]
Trong đám đông ai đói đã nói thầm một câu này, lập tức khiến Đường Dĩnh như sét đánh giữa trời quang, trong mắt chứa đầy tuyệt vọng!
Đào Nhạc lao lên bục giảng, nắm cổ áo Vương Bằng rồi nhìn Đường Dĩnh bên dưới nói: [ Tiểu Dĩnh, nếu cậu xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ giết tên khốn này ngay lập tức!]
Quy tắc nói rằng không thể rời khỏi phòng tự học. Không ai rời khỏi phòng sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng là đi ra ngoài lập tức sẽ chết!
Cuối cùng, Đường Dĩnh hai hàng nước mắt chảy dài trên mặt, từ từ bước ra khỏi phòng học như một cái xác không hồn.
Tôi chăm chú nhìn theo Đường Dĩnh, dù sao cũng là bạn cùng phòng, tôi không muốn bất cứ điều gì xảy ra với cô ấy, tôi hy vọng mọi người có thể an ổn cho đến hết bảy ngày rồi ngồi chuyến xe số mười bảy rời khỏi đây.
Sau khi ra khỏi phòng tự học, Đường Dĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-truong-hoc/2827205/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.