Rốt cuộc cũng là con nít, chưa tới một tuần, Tiêu Mỹ Nhân lại vui vẻ như xưa. Mới đầu bé không cảm thấy gì, vẫn như cũ vui đùa rong chơi, nhưng một tháng sau, Mỹ Nhân cảm giác được cái gì đó không bình thường, một buổi xế chiều, bé chui vào lòng Hạ Linh Doanh, cuộn mình lại.
"Mẹ, Đại Tiêu đâu?"
"Sao vậy? Đang là giờ làm mà, mẹ Tiêu đang đi làm a."
Gần đây Hạ Linh Doanh cố ý giảm bớt thời gian dành cho công việc, mỗi ngày đều giành rất nhiều thời gian ở cùng Mỹ Nhân, Mỹ Nhân mới đầu còn thật vui vẻ, nhưng thời gian dần trôi qua, nàng phát hiện từ khi mẹ Hạ có thời gian ở nhà cùng mình, tựa hồ như công việc của Đại Tiêu đã ngập đầu lên rồi. Tiêu Mỹ Nhân không nói lời nào, từ trong lòng Hạ Linh Doanh chui ra, bé cầm gấu bông Đại Tiêu mua cho mình bên cạnh ghế sô pha, quẹt quẹt gấu vào miệng.
"Làm sao vậy, Mỹ Nhân? Nhớ Đại Tiêu rồi sao?"
Hạ Linh Doanh buồn cười nhìn Tiêu Mỹ Nhân
"Trước đây không phải có người nói không muốn làm con của nàng sao?"
Tiêu Mỹ Nhân không lên tiếng, quẹt miệng cúi đầu, rất là không vui.
"Được rồi."
Hạ Linh Doanh nhéo nhéo khuôn mặt ục ịch của con gái
"Hôm nay là ngày giỗ của bà Từ, Đại Tiêu đi nghĩa trang bái tế bà bà rồi, con còn quá nhỏ, vẫn chưa thể đến đó, một hồi nữa Đại Tiêu sẽ trở lại, được chưa?"
"Bà Từ sao?"
Mỹ Nhân ngẩng đầu nhìn Hạ Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ngam-tiem-quy-tac/3608707/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.