Hậu viện: quân cứu viện, quân tiếp viện
Lúc đối mặt nhau, Đằng Diêm và A Đan nhìn nhau với anh mắt tóe lửa, đừng thấy bình thường A Đan thân thiện, tốt bụng thích giúp người, nhưng thực chất là trung thành tuyệt đối, trong mắt nàng, Tiêu Mạc Ngôn không chỉ đơn giản là chủ, mà còn là ân nhân giúp nàng thay đổi cuộc sống. Chẳng ai hoàn hảo, một đại ân nhân biết sai chịu sửa, không ai được bắt nạt.
Trong lòng Tiêu Mạc Ngôn thoải mái hơn, rốt cuộc A Đan này cũng không uổng công cô bồi dưỡng, Hạ Linh Doanh ăn cơm, không mặn không nhạt nhìn cô một cái, toàn thân Tiêu Mạc Ngôn cứng đờ, ho một tiếng: "A Đan, ăn cơm ăn cơm."
"Vâng!"
Nhận được mệnh lệnh A Đan lập tức bưng chén, cầm đũa bắt đầu nhanh chóng ăn cơm, lúc trước trong quân đội có quy định, yêu cầu trong vòng mười lăm phút phải ăn xong, mà A Đan còn là quân nhân gương mẫu, nên chỉ trong mười phút đã quét sạch. Đằng Diêm bưng chén khiếp sợ nhìn A Đan, nàng cảm thấy A Đan quả thật là dùng tính mạng để ăn cơm, thiếu điều muốn cầm chén cầm dĩa đổ ào vô miệng thôi.
"Chị ăn cái này nè!"
Sau khi cơm nước xong, A Đan bắt đầu triển khai cuộc cách mạng để xứng với tố chất Đảng viên, tích cực hầu hạ lãnh đạo, những món Tiêu Mạc Ngôn muốn ăn mà không dám gắp, chỉ cần cô quét mắt một vòng, A Đan sẽ tuyệt đối ở giây thứ hai gắp vào chén cô. Bữa cơm này Đằng Diêm cơ bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ngam-tiem-quy-tac/3608690/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.