*Kinh hỷ: kinh ngạc + vui mừng
Mãi cho đến khi hai người tách ra, nhân viên làm việc tại trường quay mới từ đoạn diễn hai mẹ con đó lấy lại tinh thần, tiếng tán thưởng không ngừng vang lên bên tai, hai mẹ con tộc Tạng cũng rất cảm động, mắt đong đầy nước nhìn Hạ Linh Doanh và Đằng Diêm. Diễn viên chuyên nghiệp đúng chuyên nghiệp, khen ngợi phải hơn nhiều so với hai người, cứ như chân thật không phải diễn xuất. Vốn hai người có hơi chống đối Đằng Diêm, cảm thấy nàng như kiểu tìm xương trong trứng, bây giờ nhìn lại, chẳng qua là có yêu cầu cao đối với nghệ thuật mà thôi.
Hạ Linh Doanh cười cười với hai người, xoay người vỗ vai Đằng Diêm, "cũng là cô có biện pháp."
Đằng Diêm nhún vai, lau nước mắt trên mặt, rất nhanh thoát ra từ vai diễn, "Được rồi, chúng ta rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục! Tranh thủ thời gian thôi." Đang nói, A Đan không biết từ đâu chui ra, đi qua, nàng cầm một miếng khăn giấy đưa cho Đằng Diêm, "Lau đi." Đằng Diêm nhìn nàng như thấy quỷ, híp mắt, "Cô đang làm gì đó? Lần này tôi cách phu nhân nhà cô đủ xa rồi nha."
"Tôi đau lòng cô." A Đan rất thành thật trực tiếp nói ra lời trong lòng, đang đi ra sân bên ngoài Đằng Diêm bỗng trẹo chân, xém chút té ngã.
"Chậm một chút đi, cô coi cô kìa." A Đan vội đỡ Đằng Diêm, Đằng Diêm cứ như đau răng vội đẩy A Đan ra, cau mày nhìn nàng từ trên xuống dưới đến mấy lần, rất nghiêm túc nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ngam-tiem-quy-tac/3608674/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.