Trốn được mùng một không trốn được ngày rằm, dưới lệnh cưỡng chế của Tiêu Mạc Ngôn, bà Từ ủy khuất ngồi trên ghế sô pha chờ mục tiêu thân cận hôm nay.
Nghe nói đối tượng hẹn hò hôm nay là một nhân sĩ xuất ngoại đã lâu, họ Niên, tên Niên Nhược, thân thế bối cảnh đều là phù vân, không cần nói. Tiêu Mạc Ngôn giới thiệu ông ấy cho bà Từ chủ yếu là nhìn trúng sự si tình của ông ấy, nghe nói lúc còn trẻ ông ấy đã từng yêu một thiếu nữ như hoa, sau này gia đình bối cảnh gia đình và các loại nguyên nhân cẩu huyết, hai người buộc phải xa nhau. Một lần chia lìa chính là bốn mươi năm, tuy nói về sau Niên Nhược sự nghiệp thành công, bên cạnh chưa bao giờ thiếu nữ nhân, nhưng ông ấy vẫn độc thân, chưa từng kết hôn.
Lật tài liệu trong tay, Tiêu Mạc Ngôn xoay người ôm lấy Hạ Linh Doanh đã buồn ngủ, vui vẻ nói.
"Lão nhân này quá ưu tú, lại rất si tình."
Hạ Linh Doanh buồn ngủ nhưng còn không quên liếc cô một cái, mơ mơ màng màng nói.
"Có cần em thay chị điếm những oanh oanh yến yến trước kia hay không."
Tiêu Mạc Ngôn nuốt một ngụm nước bọt, buồn bực nhìn Hạ Linh Doanh, buông nàng ra, để nàng đi ngủ, còn bản thân co lại thành một đoàn, oán hận trong giấc ngủ.
Tỉnh dậy, bên giường không có người, ngoài cửa lại truyền đến từng đợt tiếng cười, Tiêu Mạc Ngôn xoa mắt, lê dép đi ra ngoài, chỉ thấy Hạ Linh Doanh, bà Từ, một lão nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ngam-tiem-quy-tac/3608661/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.