Hạ Linh Doanh thở dài, biết không thể không tuân theo lời của Tiêu Mạc Ngôn, nhẹ nhàng nắm chặt hai tay, ngồi thẳng người. Nàng cầm hộp đồ ăn và chiếc đũa bên cạnh lên, mở hộp, xốc lên một ít thịt cá, quay đầu muốn đút Tiêu Mạc Ngôn, nhưng lại trông thấy cô đang ngậm miệng lắc đầu. Hạ Linh Doanh nhìn bỗng dưng tim thắt lại, chẳng lẽ là muốn mình dùng miệng ư? 
Tiêu Mạc Ngôn ở bên cạnh híp mắt nhìn Hạ Linh Doanh, hiểu rõ nàng đang nghĩ gì, cũng không nói gì, mãi đến lúc thấy Hạ Linh Doanh bị doạ sợ đến sắc mặt tái nhợt, bực dọc trong lòng tiêu tan, lúc này mới chậm rãi lên tiếng. 
"Tôi không thích ăn cá!" 
"..." 
Hạ Linh Doanh thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng bỗng dưng có lửa giận tuôn ra, cô đang đùa bỡn tôi? Tiêu Mạc Ngôn gương mặt vẫn bình thản như cũ, biểu cảm kia nói rằng Hạ Linh Doanh nghĩ không sai, tôi chính là đùa giỡn cô đó. Bởi vì hiểu rõ, Tiêu Mạc Ngôn tuy rằng giọng nói vẫn coi thường, nhưng sắc mặt rõ ràng đã trở nên tốt hơn, ánh mắt của cô cũng không còn ngang ngược nữa. Không đợi Hạ Linh Doanh hỏi, Tiêu Mạc Ngôn bắt đầu phát huy năng lực chỉ đạo. 
"Tôi muốn ăn cà bên kia!" 
Hạ Linh Doanh sợ run lên, cứng nhắc xoay người, gắp một miếng cà, tay ngừng trên không trung một lát, rồi quay về phía Tiêu Mạc Ngôn đút cho cô. 
Tiêu Mạc Ngôn hài lòng cười, tinh tế thưởng thức cà chua trong miệng. 
"Ừm, mùi vị không tệ, chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ngam-tiem-quy-tac/2484156/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.