Chương trước
Chương sau
Ánh nắng sáng dịu nhẹ chiếu qua khung cửa sổ. Hai thân hình nam nữ đang ôm lấy nhau thật chặt, nam gương mặt tuấn tú, cường tráng, bàn tay bá đạo vòng qua eo cô gái nhỏ khóe miệng còn dư lại độ cong thỏa mãn nơi khó môi. Nữ xinh đẹp, mềm mại, như trân bảo vô giá bị ôm thật chặt trước lồng ngực nam nhân
Lạc Hân Vy cảm thấy mặt mình đang dựa vào một bức tường rất rán chắc, quanh eo còn bị ôm chặt lấy, khẽ cựa mình. Người đàn ông đang ngủ mày kiếm bỗng nhíu chặt, chất giọng trầm ấm mang theo một chút khàn khàn của người mới tỉnh ngả phả một hơi vào viền tai cô, nói: “ Còn sớm, ngủ “
Đôi mắt nâu trừng lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn từ trắng noãn chuyển sang hồng nhạt nhìn thân hình người đàn ông hoàn mỹ trước mắt. Thật không hổ danh là Ảnh Đế danh bất hư truyền, lông mày rậm, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi mỏng quyến rũ, khuôn mặt chỗ nào chỗ đấy phối hợp thật hoàn mĩ.
“ Nhắm mắt, ngủ “
Giọng nói trầm ấm của người đàn ông lại phát ra, nhưng lần này lại tràn ngập bất mãn. Hàng lông mi dài rung rung.
“ Ít nhất tôi cũng phải biết người tôi quy tắc ngầm như thế nào chứ? “
Vừa dứt lời, đôi mắt lam của người đàn ông mở ra, khóe miệng nhẹ nhếch lên thành một đường cong hoàn mĩ. Thân thể hắn tựa nhẹ vào đầu giường làm cho chiếc chăn cứ như thế tuột xuống, lộ ra hết mỹ cảnh nửa trên của hắn, tiếng cười ma mị như ẩn như hiện trêu tức cô bên tai: “ Hôm qua vẫn chưa xem đủ, hửm? “
Thật đúng như dự đoán của hắn, đôi mặt nâu xinh đẹp kia nhìn hắn không rời mắt, từ trong mũi, những giọt máu không tự chủ được lại chảy ra. ( Vy tỷ à, muội cũng là sắc nữ nhưng sẽ không bao giờ để mất mặt như tỷ đâu).
Thật không có tiền đồ.
Thầm rủa một câu trong lòng, quệt ngang máu mũi, khuôn mặt đỏ ửng như quả táo mới chín, thật là đáng yêu đến nỗi không nói thành lời. Khuôn mặt xinh đẹp vì quá xấu hổ mà quay phắt đi.
Tiếng cười trầm thấp lại vang lên, vì mặt cô bị hắn tựa vào lòng nên sự vui vẻ của hắn làm cho lồng ngực lại nhấp nhô lên một hồi.
“ Thật bẩn “. Phán một câu như thế, bàn tay thon dài để vào cằm để cô ngẩng đầu. Lần này vẫn là chiếc khăn tay trắng nhưng lại không phải khăn tay tối hôm qua. Khăn tay tối hôm qua hắn đã sớm vứt đi rồi
Nhẹ nhàng lau máu mũi cho cô. Nhìn khuôn mặt anh tuấn sát lại gần mình, trái tim không tự chủ được mà đập thình thịch, khuôn mặt không tự chủ được lại bắt đầu nóng ran.
“ Da mặt em quá mỏng, không tốt “. Hắn khẽ lắc đầu tỏ vẻ không hài lòng. Cô còn lâu mới mặt dày bằng mặt hắn hừ - thầm mắng trong lòng nhưng đôi mắt trong veo kia lại hiện lên hỏa khí. Hắn nắm chặt cằm cô. Đôi mắt thâm trầm nhìn thẳng vào tròng mắt của cô, không có cơ hội trốn tránh: “ Em đang mắng tôi? “
“ Không, làm sao có thể chứ “. Chẳng lẽ mình thể hiện rõ vậy sao?
“ Rất rõ “. Đôi mắt trừng lớn, cùng với câu nói, khuôn miệng của cô bị người đàn ông khóa lại, cánh môi quyến rũ liếm láp vành môi của cô, cậy bộ răng trắng tinh ra, chiếc lưỡi ấm nóng trêu đùa với chiếc lưỡi thơm tho của cô, khuấy đảo khuôn miệng xinh đẹp, lấy hết nước bọt cùng tư vị ngọt ngào trong đó
“ Ưm.... ưm”
Tiếng kêu của cô càng kích thích não bộ của hắn, ngọn lửa tình dục bùng phát.
Xuân lại đến. Hai bóng dáng nam nữ quấn lấy nhau, tiếng gầm trầm thấp của nam nhân cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân giao hòa với nhau thành một khúc nhạc cực hay.
--- ------ -------
Thú tính bùng phát, một lần nữa Lac Hân Vy bị ăn sạch, nuốt hết vào bụng. Từng tiếng thở gấp gáp của cô vang lên. Khuôn mặt ửng đỏ vì tình, thân thể đau đớn rã rời khiến cô không thể cử động.
Hắn nhẹ nhàng đứng lên, lộ ra thân thể hoàn mĩ, khóe miệng lộ ra 1 vòng cung thỏa mãn, cánh tay rắn chắc ôm chầm lấy cô gái nhỏ vào lòng
“ Anh... anh làm gì vậy? “
Không còn hơi sức động đậy, chỉ còn cái miệng. Bị khuôn mặt tuấn mĩ áp sát, cô tức giận quay đầu đi: “ Tôi mệt lắm rồi “
Tiếng nước chảy róc rách, thân thể được một dòng nước mát lạnh vây quanh khiến cô dễ chịu khẽ rên một tiếng. Thỏa mã khi được mĩ nam phục vụ tận tình khiến cô vui vẻ ngủ mất lúc nào không hay. Lực xoa bóp có lên có xuống, mạnh nhẹ làm người ta thư thái đã khiến người nào đó lên nói chuyện phiếm với chu công
Đặt thân thể mềm mại trong ngực xuống giường, khoác cho cô một bộ áo tắm sau đó liền an tâm ra khỏi phòng
“ Cô ấy là người của tôi, chắc hẳn cậu phải biết làm gì, đúng không? “
Tựa như nhờ vả nhưng thực tình lại là một sự uy hiếp trắng trợn. Để điện thoại xuống, mĩ mãn híp mắt. Thân hình nhanh chóng xuống phòng bếp, làm một công việc: nấu ăn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.