Trong sách có một đoạn nói, khi con người sợ hãi thường dễ gần gũi với người bên cạnh, cảm giác tim đập nhanh đó, con người sẽ lầm tưởng là tình yêu.
Ưu Ưu cảm thấy đã đến lúc mình thể hiện.
Cậu ta muốn dùng hành động thực tế để chứng minh, mình mới là quỷ dị đáng tin cậy nhất bên cạnh chủ nhân.
Càng nguy hiểm, càng phải thể hiện.
Như vậy, cậu ta mới có được thứ mình muốn.
“Cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng tôi chưa sợ, đợi tôi thật sự sợ hãi, tôi sẽ nắm tay cậu.”
Khóe mắt Tô Thanh Ngư không hề dao động.
Phó bản cấp thấp, cô vẫn có chút tự tin.
Sợ hãi là cảm xúc bình thường của con người.
Khi cảm xúc sợ hãi xuất hiện, Tô Thanh Ngư biết, đó là bộ não cảnh báo cô phía trước có thể có nguy hiểm, cần thận trọng hơn khi đưa ra quyết định.
Người hoàn toàn không biết sợ, dễ dàng liều lĩnh, tự chuốc lấy cái chết.
Người bị nỗi sợ thao túng dễ hoảng loạn, đứng im không tiến.
Những ai thuận lợi vượt qua phó bản đều có một phẩm chất: chấp nhận sự tồn tại của nỗi sợ và giữ được bình tĩnh trong sợ hãi, đưa ra phân tích tỉnh táo.
Tô Thanh Ngư có thể giữ bình tĩnh trong nỗi sợ.
Khi cửa thang máy mở, cô bước ra ngoài.
Trong phòng tràn ngập khói cay mũi, nồng nặc mùi cháy khét.
Đây là một căn phòng từng bị cháy.
Giấy dán tường đã bị ngọn lửa nuốt chửng, chỉ còn lại dấu vết đen kịt.
Kính cửa sổ vỡ vụn, ánh sáng bên ngoài xuyên qua khói mù,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021814/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.