Ánh sáng từ con mắt thứ ba của Nhị Lang Thần chiếu xuống.
Tô Thanh Ngư nhìn thấy, bên dưới chiếc cà-sa của Đường Tăng đang bò đầy những bóng đen.
Những bóng đen ấy như từ nơi sâu thẳm của địa ngục trồi lên, vươn vô số cánh tay về phía Đường Tăng, không ngừng kéo ông xuống.
Con mắt của Nhị Lang Thần có thể khiến ô nhiễm ẩn giấu trên người Đường Tăng hiện nguyên hình.
Đường Tăng chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại, giọng nói bình thản nhưng lời thốt ra lại lạnh lẽo thấu xương: “Ngộ Không, vi sư không phải yêu quái. Con bất kính với sư phụ… khặc khặc khặc… ăn nói hồ đồ, mới là kẻ bị yêu quái mê hoặc tâm trí. Có lẽ… chỉ có chú Kim Cô mới giúp con tỉnh ngộ… khặc khặc khặc…”
Đã “khặc khặc khặc” thế này thì lộ rõ bản chất rồi còn gì!
Đường Tăng bắt đầu niệm chú Kim Cô, giọng càng lúc càng to, tốc độ cũng nhanh dần.
Cơn đau như hàng vạn mũi kim nhọn đồng loạt đâm vào não Tôn Ngộ Không, khiến hắn đau đớn đến cực hạn, như thể đầu sắp nổ tung.
Chuỗi tám cái đầu trên cổ Sa Hòa Thượng cũng đồng thanh tụng chú Kim Cô theo.
Những âm thanh ấy tụ lại thành một tiếng vang lớn như tiếng chuông đồng.
“Đừng niệm nữa! Sư phụ! Đừng niệm nữa!”
Tôn Ngộ Không dùng tay bấu chặt vào vòng Kim Cô, đau đớn tột cùng, toàn thân run rẩy, khóe miệng trào máu.
Sa Hòa Thượng giật chuỗi tám cái đầy của Đường Tăng khỏi cổ mình, hét lên với ông: “Sư phụ! Đại sư huynh sắp không chịu nổi rồi!”
Tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021807/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.