Có thứ gì đó đang cố gắng quan sát bên trong qua chiếc hộp gỗ này.
Những ngón tay sưng phồng xanh trắng lần mò dọc theo mép hộp gỗ, tìm kiếm kẽ hở có thể có.
Lỗ nhỏ để thở không giống cửa sổ có thể đóng kín hoàn toàn. Thứ bên ngoài sờ đến lỗ nhỏ ấy, có vẻ phấn khích rồi dùng ngón tay liên tục cạy, gỗ vụn rơi lả tả, lỗ đó cũng bị cạy càng lúc càng to.
Với nó, khi Tô Thanh Ngư đốt đạo cụ quỷ dị là chiếc lông vũ màu hồng, chẳng khác nào món ăn mà nó vất vả tìm được bỗng dưng bốc hơi.
Đương nhiên nó không chịu nổi, điên cuồng muốn mở chiếc hộp gỗ này để kiểm tra.
Tô Thanh Ngư lấy ra một tờ tiền âm phủ, quấn quanh ngón tay đó.
Thứ kia kéo tờ tiền âm phủ ra ngoài, một lúc sau lại thò ngón tay vào, tiếp tục cạy qua cạy lại.
Tham lam vô độ.
Tô Thanh Ngư cũng không nuông chiều nó, cô nâng con rối chú hề đến trước ngón tay đó, rồi con rối chú hề dồn hết sức lực, bẻ gãy ngón tay ấy.
“Cách—”
Cuối cùng thế giới bên ngoài cũng yên tĩnh.
Hôm sau là ngày âm u, bầu trời như một tấm vải xám dần, ánh nắng không thể xuyên qua tầng mây dày đặc. Bờ biển mịt mù, u ám. Tô Thanh Ngư chui ra khỏi hộp gỗ, buộc áo choàng lên người, thở dài một hơi, nhìn thấy hố sâu khổng lồ bên cạnh.
Quỷ dị không dễ bị lừa như vậy.
Chúng không thể trực tiếp mở hộp gỗ, nên muốn dùng cách khác để ép Tô Thanh Ngư ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021768/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.