Tiếng tim đập càng lúc càng gần.
Trong bóng tối tĩnh lặng, âm thanh này được khuếch đại vô hạn.
Thẩm Tư Niên muốn lần mò rời đi nhưng nhận ra hướng của Tô Thanh Ngư không có động tĩnh.
Tô Thanh Ngư đang quan sát tình hình.
Trong mục lưu ý.
【Một khi vở kịch bắt đầu, không được rời đi.】
Vừa nãy thanh y trên sân khấu hát khúc cuối, cô ta ngẩng cằm, ngửa mặt gào dài như thể nỗi đau vô tận tuôn ra từ lồng ngực khi khúc nhạc kết thúc.
Nhưng thanh y không chào cảm ơn hay rời sân khấu.
Vở kịch này chưa kết thúc.
Vì thế Tô Thanh Ngư ngồi yên tại chỗ, lặng lẽ nhìn về phía sân khấu dù phía trước tối đen.
Tô Thanh Ngư không động đậy.
Dĩ nhiên Vô Tâm cũng không.
Thẩm Tư Niên thấy không ai nhúc nhích, cũng đành nghiến răng ngồi lại.
Tiếng tim đập dừng sau lưng Tô Thanh Ngư như có một ngón tay chạm vào lưng cô. Hơi lạnh xuyên qua vải áo, luồn vào cơ thể theo lỗ chân lông.
Từng nét bút viết:
Quy tắc【Làng Công Dương】 (hạ)
(Chị họ thân mến, rất vui vì chị trở lại làng Công Dương, đây là nơi chúng ta sống cùng nhau thời thơ ấu, mang theo những ký ức đẹp. Khi nhớ về quá khứ em có lời khuyên, vì sự an toàn của chị, hy vọng chị tuân thủ các quy tắc sau:)
【11. Đừng ngoảnh đầu trong bóng tối, sau lưng chị không có ai.】
【12. Đừng tin người phụ nữ đội hoa đỏ, cho chim cô ta nuôi ăn chồn vàng, như vậy thì cô ta sẽ mất cánh.】
【13. Tìm chìa khóa vàng, chìa khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021615/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.