“Tối qua trên núi không yên bình đúng không?”
Đêm qua bão tố, đỉnh núi lại ở sườn đón gió, lượng mưa chắc chắn lớn hơn cổng làng.
Những ngôi nhà đất xiêu vẹo, có lẽ không trụ nổi một đêm.
Quả nhiên, Thẩm Tư Niên hờ hững dùng khăn giấy lau nước trên áo, bực bội nói: “Tối qua căn nhà tôi ở bị sụp, tôi vội chuyển sang phòng cô. Phòng cô có mấy cột gỗ chống tường, không sập.”
Đêm qua chẳng phải kỷ niệm đẹp gì đối với Thẩm Tư Niên, hình như anh ta nhớ ra gì đó, nhíu chặt mày, sắc mặt càng khó coi như nuốt phải ruồi.
“Sao cô không nói với tôi trong căn nhà đất cô ở có cái vại rượu lớn đầy tóc kinh tởm! Cô biết không, dưới gầm giường còn túi nhựa bọc xác chết!”
Nghĩ đến đêm qua, nước mưa thấm vào nhà cuốn thứ bẩn thỉu dưới gầm giường ra, mùi hôi thối khiến dạ dày anh ta quặn thắt.
Đêm khuya, quần áo giày ướt sũng, anh ta che ngọn nến duy nhất mở vại rượu thấy đầy tóc, hệ thống báo trong đó có hơi thở quy tắc, anh ta mò vại rượu cả buổi chẳng được gì.
Thẩm Tư Niên nghi ngờ Tô Thanh Ngư biết trong phòng có thứ bẩn thỉu nên mới không muốn ở trên núi.
“Tôi vào phòng, không dám đụng đồ đạc lung tung.”
“Cô nói dối!”
Một thiếu nữ yêu kiều nhảy ra từ sau lưng Thẩm Tư Niên, ngẩng đầu nhìn Tô Thanh Ngư, đôi mắt sáng lấp lánh như sao: “Tôi ngửi thấy hơi thở quy tắc còn sót lại trong vại rượu đó, chắc chắn cô lấy mất quy tắc!”
Thiếu nữ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021612/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.