Tô Thanh Ngư thản nhiên nói: “Tôi còn trẻ, không bị phong thấp đau khớp, âm khí nặng, mùa hè vừa hay tiết kiệm tiền điều hòa.”
Cô tỏ ra chẳng bận tâm.
Thẩm Tư Niên không tự chuốc thêm bối rối, anh ta nói: “Tối nay mới bắt đầu đám cưới, bụng hơi đói, chúng ta ra bếp lớn xem đi.”
“Được thôi.”
Sáng nay cô rất đói, cảm thấy dạ dày như đang co bóp.
Bếp lớn nằm gần khu nhà riêng của nhà họ Lý.
Vì thanh niên trong làng đa phần ra ngoài làm việc, làng Công Dương chỉ còn người già.
Trong làng luôn phảng phất mùi tanh nhàn nhạt lẫn mùi cỏ khô khiến tinh thần người ta uể oải.
Tô Thanh Ngư lấy vỏ cam thu hoạch được từ phó bản 【Tuyến tàu điện ngầm số bốn】, đưa lên mũi ngửi nhẹ.
Lập tức dễ chịu hơn nhiều.
Người già trong làng đi lại khó khăn, nhà họ Lý tốt bụng, mở nhà ăn lớn cho họ ăn miễn phí mỗi ngày.
Cùng đi đến bếp lớn nhưng nơi đó không một bóng người.
Sân trước là sảnh lớn, phía sau là nơi nấu ăn.
Thẩm Tư Niên mò mẫm ở sau bếp, thắp một ngọn đèn dầu, soi sáng bóng tối.
Anh ta nhíu mũi hỏi: “Cô có ngửi thấy mùi gì lạ không?”
“Có mùi hôi.”
Tô Thanh Ngư nhìn cái nồi đen trên bếp đất, bên trong nấu một nồi cháo xanh dính nhầy, trông phát ói.
Thẩm Tư Niên chạm tay vào nồi sắt, bị phỏng thì “hừ” một tiếng, rụt tay lại, anh ta bực bội hỏi: “Nồi còn nóng, bếp không người, ai nấu cơm?”
“Còn ai nữa, quỷ dị chứ.”
“Tìm xem có quy tắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021600/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.