Tàu khởi động lại, đèn các toa phía trước lại lần lượt sáng lên.
Tất cả nhân viên tàu đều đi về toa cuối.
Sau khi Bạch Nguyên Hương xác nhận quy tắc không bị ô nhiễm, Tô Thanh Ngư đến toa số 13, ngồi vào ghế số 13.
Ga Thành phố Giáo dục nghề, người đàn ông mặc vest lên tàu.
Anh ta như vừa tan làm, tâm trạng tốt nhìn ra cửa sổ rồi cảm thán: “Trời chưa sáng đã ra khỏi nhà, trời tối mới về. Thật mong một ngày tan làm tôi có thể thấy mặt trời…”
Ga Bệnh viện Phụ sản, người mẹ ôm tã lót lên tàu.
Con mèo trong lòng bà ta sống động, thò cái đầu đen nhánh ra.
Người mẹ nhét mèo vào tã: “Ngoan nào, đừng để bị phát hiện. Bọn họ bảo dùng con vận chuyển hoặc dùng con trai mẹ. Con và con trai, mẹ không bỏ ai. Mẹ đưa các con đi, đi thật xa…”
Ga Thành phố Đại học, cô gái váy trắng lên tàu.
Mặt cô ta hồng hào, tràn sức trẻ, đang gọi điện, líu lo với đầu bên kia: “Tôi đi hiến trứng cũng là làm từ thiện mà, yên tâm đi, giờ công nghệ phát triển lắm. Tôi vừa giúp người, vừa kiếm được vài chục vạn đóng học phí, sướng thế còn gì?”
Ga Nhà tang lễ Ánh Trăng, cô gái sành điệu lên tàu.
Cô ta nhai kẹo cao su, đang cúi đầu chơi game, vừa chơi vừa nói với đồng đội qua mic: “Gặp chuyện bất bình thì hét lên, lúc cần ra tay thì ra tay. Cậu chạy trước, tôi chặn sau!”
Tô Thanh Ngư chỉ ngồi trên ghế, lạnh lùng với mọi thứ diễn ra.
Trên tàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021594/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.