Tề Duyệt nhìn thấy Lạc Tử Huyên, nghiêng đầu, mái tóc dài mềm mại của cô ta vẫn vương trên vai Tô Thanh Ngư, lạnh buốt như tơ băng: “Tử Huyên, tối qua mình gọi cậu đi vệ sinh cùng, sao cậu không đi?”
Lạc Tử Huyên nhìn Tô Thanh Ngư trước, ánh mắt đầy thắc mắc.
Rồi cô ta bình tĩnh lại, nói với Tề Duyệt: “Tối qua mình ngủ mê man, chẳng nhớ đã nói gì. Hơn nữa, tối qua không phải có người chưa ngủ sao? Cậu có thể rủ người đó đi cùng mà.”
Nụ cười trên mặt Tề Duyệt sâu hơn: “Ai chưa ngủ?”
Lạc Tử Huyên giơ tay, chỉ về phía sau lưng Tô Thanh Ngư.
Tim Tô Thanh Ngư lỡ nửa nhịp, cô nhìn nụ cười trên môi Lạc Tử Huyên, trong lòng biết rõ cô ta cố ý dọa mình.
Đừng tùy tiện trêu chọc nữ chính, cô ta sẽ ghi thù.
Tề Duyệt xoay cổ nhìn Bạch Nguyên Hương rồi xoay cổ 365 độ trở lại, rơi vào im lặng.
“Mình không đi vệ sinh với người lạ.”
Tề Duyệt lạnh lùng để lại câu này rồi ngồi vào chỗ, cúi đầu tự học.
Lạc Tử Huyên vẫy tay với Tô Thanh Ngư và Trang Hiểu Điệp: “Chúng ta cần nói chuyện.”
“Các cậu nói gì thế?”
Tề Duyệt cầm sách , nụ cười trên mặt giả tạo như vẽ: “Sao phải nói sau lưng mình? Mình cũng muốn nghe.”
Lạc Tử Huyên khéo léo từ chối: “Sáng nay mình với Thanh Ngư có chút hiểu lầm, không phải chuyện lớn.”
“Vậy các cậu phải làm lành cho tốt, dù sao chúng ta sẽ là bạn cùng phòng cả đời.”
Tề Duyệt không dây dưa, tiếp tục cúi đầu đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021559/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.