“Thiêu rụi ư?”
Điều này khiến Tô Thanh Ngư liên tưởng đến thi thể cháy đen ở tầng bốn.
"Không trốn thoát được đâu, chúng ta đều không thoát được."
Người phụ nữ váy đỏ oán hận, đôi mắt đen kịt mở to đầy tia máu: “Bọn quản lý căn bản không làm việc, khu chung cư lớn thế này chỉ bố trí hai bảo vệ tạm thời. Biết đâu chính chúng cố tình cho bọn khốn đó vào, người ở đây chết hết thì khỏi cải tạo, đem ủi hết xây lại. Bọn khốn đó theo đường ống nước trèo lên tầng thượng, con đàn bà ngu ngốc tầng bảy không lắp lưới an ninh bên ngoài cửa sổ. Nghe nói chúng đột nhập từ tầng bảy, giết hại nhiều người, bà già tầng sáu tham sống sợ chết, nấu nướng cùng con trai giúp kẻ xấu.”
“Lửa tầng bốn là do anh ta đốt?”
Người phụ nữ ngừng lại, thoáng hiện vẻ mơ hồ: “Tầng bốn cháy khi nào vậy?”
Lúc nãy cô ta nói thiêu rụi chỉ là giận dữ.
Tô Thanh Ngư: “Cô không biết sao?”
Hành lang tầng bốn ban đầu chất đầy xác chết cháy đen.
Người phụ nữ váy đỏ lắc đầu, lẩm bẩm: "Những gì tôi biết đã nói hết rồi, các cô có thể đi đi, tôi phải cho con bú..."
Văn Tuyết Trà chặn người phụ nữ lại: "Khoan đã, chị chắc chắn tầng một không có lối ra?"
Người phụ nữ váy đỏ đột nhiên túm lấy cổ tay bị thương của Văn Tuyết Trà, dùng sức bóp chặt vết thương, móng tay sắc nhọn đâm vào da thịt khiến cô ấy đau đớn thét lên.
"Nếu cô không muốn đi thì ở lại chăm con tôi đi."
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021542/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.