"Đừng ăn mấy thứ bẩn thỉu đó, coi chừng đau bụng đấy."
Giờ Tô Thanh Ngư có thể hiểu, tại sao Song Hỷ lại phản ứng dữ dội khi thấy cô ăn sushi.
Song Hỷ mở cái miệng đen ngòm ra, chỉ tay vào: "Tôi đói."
Tô Thanh Ngư mở máy tính bảng, mở ứng dụng mua sắm "Minh Bảo", tìm đến mục ẩm thực quỷ dị, nhấp vào, bên trong là các món ăn đẫm máu làm từ chân tay rời rạc.
"Nè, cô muốn ăn gì? Tôi đãi."
Song Hỷ nhìn đồ ăn trong máy tính bảng chảy nước miếng, cô ấy giơ ngón tay trắng bệch ra, dùng móng tay sắc nhọn chọn vài món.
Thậm chí Tô Thanh Ngư không xem kỹ cô ấy chọn gì, trực tiếp đặt mua.
Thức ăn hiện ra cùng làn khói trắng, mùi máu tanh nồng khiến Tô Thanh Ngư khó thở.
Tô Thanh Ngư rời khỏi phòng ngủ, để Song Hỷ ở trong đó ăn uống yên tĩnh.
Em trai đã không chơi bóng nữa, cậu bé đứng trên chiếc ghế nhỏ, thò đầu ra ngoài cửa sổ.
"Rầm!"
Bên ngoài cửa sổ lại vang lên tiếng rơi mạnh.
Mẹ bưng chiếc nồi sắt lớn ra, đặt nồi lên bếp từ, bên trong sôi sùng sục thứ nước canh trắng đỏ.
"Con yêu, ngày kia là thi rồi. Mẹ đặc biệt nấu canh cho con, bồi bổ cơ thể. Con nhất định phải ăn nhé, không mẹ sẽ giận đấy."
Tô Thanh Ngư nhìn vào nồi canh chứa da đầu còn dính tóc đen và bàn tay nổi lềnh bềnh, dạ dày cồn cào.
Thông quan phó bản, thử thách diễn xuất.
Dù dạ dày Tô Thanh Ngư co thắt vì nồi canh này, cô vẫn nói với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021521/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.