Kèm theo suy nghĩ của Tô Thanh Ngư, trong làn khói trắng xuất hiện một tấm thẻ cống phẩm.
Đồng hồ cơ tự động Vacheron Constantin 4605F.
Tô Thanh Ngư đeo đồng hồ.
Dây đeo màu đỏ, mặt đồng hồ khảm những viên kim cương thật lấp lánh.
Thời gian trên đó hiển thị 9:07.
Vẻ mặt căng thẳng của Tô Thanh Ngư hơi thả lỏng. May mắn thay, cô đã đốt một đống đồ xa xỉ.
Căn phòng này không có cửa sổ.
Tô Thanh Ngư nhìn cuốn sách, nhíu mày.
Chữ trong sách không có quy luật gì, toàn là những nét nguệch ngoạc.
Tô Thanh Ngư lật xem cuốn sách, tìm thấy một bức thư tình bên trong.
Mở bức thư tình ra, chữ bên trong có thể nhận ra. Nét chữ ngay ngắn, tràn đầy tình yêu.
“Bé cưng, anh rất muốn ngắm nhìn vẻ lấp lánh của sao băng khi nó vụt tắt, muốn nấu một tách trà nóng hổi vào đầu xuân, muốn đọc một cuốn sách về nỗi nhớ, muốn hỏi em, có muốn đi cùng anh không? Nói thẳng ra là anh yêu em, sợ quá nặng nề. Nói anh thích em lại quá đơn giản. Tiếc là anh không biết vẽ, nếu không anh nhất định sẽ vẽ em vào mỗi khung cảnh anh từng thấy.”
Ký tên: Tiểu Hắc.
Tô Thanh Ngư nhớ lại quy tắc thứ ba.
【Bạn là một đứa trẻ ngoan, đứa trẻ ngoan không được yêu đương sớm.】
Nhất định phải giấu bức thư tình này đi, không thể để bố mẹ phát hiện.
Giấu thư tình ở đâu?
Vấn đề này hơi khó xử.
Thùng rác trống rỗng, nếu ném vào đó thì quá lộ liễu.
Dưới gầm giường tối đen như mực, trực giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021510/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.