Hiện giờ, gia phả càng chứng thực cho điều đó.
“Dân làng hẳn là biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ? Hay là chúng ta tìm họ hỏi thử đi.” Có người đề xuất.
Lộc Kim Triều có chút do dự, tìm dân làng để hỏi xem rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì… liệu có phải là việc nên làm không? Có thể làm không?
Quả thực làm vậy sẽ giúp bọn họ có được thông tin chính xác hơn, nhìn qua thì là một lựa chọn rất đúng đắn, nhưng đồng thời cũng sẽ làm lộ vị trí của dân làng.
Lộc Kim Triều hiếm khi rơi vào trạng thái chần chừ như thế.
Sự do dự này bị Thiên Lệ phát hiện. Cô không thấy có gì lạ, chỉ cho rằng Lộc Kim Triều đang suy nghĩ những điều mà mình chưa nghĩ tới, liền thẳng thắn hỏi: “Có chuyện gì vậy? Trông cô có vẻ đang rất phiền não, có gì tôi giúp được không?”
Bị hỏi như vậy, Lộc Kim Triều mới chợt nhận ra mình đã rơi vào sự mơ hồ này từ lúc nào.
Đã rất lâu rồi, cô mới lại lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như thế.
Rõ ràng đây là một đề nghị trông vô cùng hợp lý, vậy mà cô lại chậm chạp không thể quyết định được.
Nhận ra điều đó, Lộc Kim Triều cũng không tự trách mình. Dù sao cô cũng là người lần đầu bước vào ga t.ử vong, sẽ luôn có những khoảnh khắc không thể lập tức đưa ra lựa chọn.
Chỉ là trong mắt những người khác, bất kể nhìn thế nào, việc tìm dân làng để hỏi cho rõ vẫn là then chốt hơn cả.
Lộc Kim Triều cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/5076342/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.