Lộc Kim Triều chỉ hơi nhíu mày, sau đó tiến lại gần đồng đội của Hứa Minh và khẽ hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Đồng đội liếc nhìn cô một cái, do dự hai ba giây. Xét đến việc bản thân họ thật sự cũng không rõ chuyện là thế nào, cộng thêm dù có cảnh giác nhưng suy cho cùng Lộc Kim Triều và bọn họ đều cùng phe con người, vì thế cũng không giấu giếm.
“Chúng tôi cũng không biết, chỉ cảm thấy anh ta có gì đó không ổn nên đi theo phía sau.”
“Lúc đầu chỉ thấy anh ta lang thang khắp làng không có mục đích, nhưng rất nhanh, anh ta nhìn thấy cái sân không đóng cửa này, và người dân trong sân.”
"Anh ta như bị cái gì đó kích thích, lập tức nổi phản ứng, lao thẳng vào.”
“Chuyện sau đó thì cô cũng thấy rồi.”
Bọn họ không ngăn cản Hứa Minh ngay lập tức, vì muốn quan sát.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Cũng giống như Lộc Kim Triều lúc này nhìn thấy cảnh tượng ấy, cô chỉ khẽ nhíu mày và hỏi nguyên nhân.
Nếu lời người kia nói là thật—vậy thì tại sao? Lộc Kim Triều bất giác suy nghĩ. Trạng thái hiện tại của Hứa Minh rõ ràng là bất thường, nhưng sự “bất thường” ấy dường như chỉ nhắm vào dân làng.
Anh ta không tấn công hành khách.
Hiện tại, người có dấu hiệu không đúng chỉ có hai người không có bài vị. Vậy nhất định đây là hậu quả do việc không có bài vị.
Vì là “người ngoài”?
Hiện tại chỉ có khả năng này.
“Người ngoài” ở lại đây một thời gian sẽ bị “nhiễm” một loại nào đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/5003602/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.