Nhiệm vụ bắt đầu rồi.
Đồng hồ đếm ngược trên cổ tay Lộc Kim Triều bắt đầu vận hành.
10 phút — dĩ nhiên cô sẽ không chỉ dựa vào chiếc đồng hồ, mà còn tự đếm nhẩm trong đầu.
Nguy hiểm sẽ đến từ đâu đây?
Vừa đếm nhẩm, cô vừa không ngừng quan sát xung quanh — căn từ đường cũ kỹ này.
Từ đường không lớn, đồ vật bên trong cũng chẳng nhiều nên trông khá trống trải. Gọi là “từ đường”, nhưng trên bàn thờ phía trước chỉ đặt duy nhất một bài vị màu đen khắc những ký hiệu kỳ lạ, ngoài ra chỉ có bức họa gia thần treo trên tường cùng vài chữ to hơi phai màu:
“Thiên - Địa - Quân - Thân - Sư”.
Trong phòng chỉ có duy nhất một bóng đèn sợi đốt treo lủng lẳng trên xà nhà làm nguồn sáng.
Có lẽ vì hôm nay không phải ngày đặc biệt, cũng chẳng có ai tế lễ, nên trên bàn thờ không hề có hương nến, song trong không khí vẫn phảng phất mùi tro hương cũ kỹ, như đã ngấm sâu vào gỗ tường qua năm tháng.
Chỉ có một nguồn sáng — chẳng phải điềm tốt.
Ánh mắt Lộc Kim Triều lướt qua nền đất phía trước. Cách cô chừng năm, sáu mét là bài vị của chính mình, hiện đang nằm ở đó, mặt trước có một vết xước lạ — thứ lẽ ra là “bùa bình an” tạm thời của cô, giờ lại bị buộc phải đặt xa tầm tay.
Bài vị rất quan trọng — điều này ai cũng biết. Vì vậy, việc nó rời khỏi cô khiến lòng cô không tránh khỏi bất an và lo lắng.
“Mất bài vị sẽ xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896122/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.