Lộc Kim Triều rất để tâm đến việc bọn họ đã đi đâu, nhưng lúc này cô chẳng thể nào lập tức lần theo tung tích của ba người kia—không đúng, phải là ba con quỷ kia.
"Hiện tại mình nhất định phải tìm được một căn hộ tuyệt đối có lợi cho bản thân."
【Cấm g.i.ế.c người】 là quy tắc không ổn chút nào, thậm chí trong mắt Lộc Kim Triều còn không bằng 【Cấm chạy trong hành lang】. Muốn đổi sang căn hộ khác, cô buộc phải trở về phòng mình.
"Lần này thử không đóng cửa xem sao."
Phải khiến yếu tố thay đổi trở nên chính xác hơn một chút.
Nghĩ vậy, Lộc Kim Triều rời phòng Thu, đi về phía phòng của mình. Khoảnh khắc này, cô bỗng nhớ đến Tần Vãn. Nếu Tần Vãn còn ở đây, dùng năng lực của chị ấy để gắn vận may vào thời điểm này, có lẽ sẽ đổi ra được căn hộ có quy tắc có lợi nhất cho hành khách rồi nhỉ? Nghĩ đến đây, cô mới thấy thời điểm đoàn tàu triệu hoán mình thật vi diệu, vừa khéo khi cô còn chưa kịp làm nguyên liệu của Tần Vãn thành bóng da.
Trở lại phòng, bên trong không có gì khác biệt so với lúc cô rời đi, Lộc Kim Triều cũng chẳng gặp trở ngại nào.
"Không ổn rồi."
Quy tắc của căn hộ có thể hạn chế quỷ, vậy thì quỷ hẳn là phải nghĩ cách để hạn chế cô thay đổi quy tắc mới đúng.
Nhưng chúng làm vậy chưa?
Chưa hề.
Chúng có lẽ đã nói vài câu, nhưng thực tế hành động lại không hề có yêu cầu cứng rắn nào.
Là không làm được sao?
Nếu không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896081/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.